Trương Thiên Sơn làm đại bàng núi, lúc này đang tập hợp các đàn em quan trọng dưới trướng.
"Đại ca, lần này gọi toàn bộ chúng em tới là có chuyện gì thế?"
"Đúng vậy, bên em còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, gần đây làm ăn cũng khấm khá lắm".
"..."
Trương Thiên Sơn phất phất tay, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh.
"Đừng lo cái nhỏ mà bỏ cái lớn, Bắc Đông này, chúng ta đã nuốt gần hết rồi, chỉ còn lại một chút nước trong mà thôi. Giờ chúng ta sẽ lập tức chuẩn bị mở rộng phát triển về phía Nam!", Trương Thiên Sơn chậm rãi nói.
Tức thì, cả đám đàn em bên dưới đều vô cùng kinh ngạc, quay đầu nhìn nhau, xì xào bàn tán.
Bọn họ đã sớm có ý định mở rộng về phía Nam rồi, nhưng đấy không phải Bắc Đông, tình hình nơi đó phức tạp hơn ở đây rất nhiều, tùy tiện bước vào có khả năng sẽ bị tổn thất nghiêm trọng.
Trương Thiên Sơn đương nhiên biết rõ những thắc mắc của mọi người, nói: "Yên tâm đi, tôi đã liên lạc với người bên Hoa Đông, bọn họ đang trên đường tới đây rồi. Nếu có thể đạt được hợp tác, chúng ta sẽ mở rộng phát triển trên nhiều khía cạnh".
"Hoa Đông? Không phải nơi đó do Ngô Xuyên đứng đâu à? Đại ca liên lạc với anh ta ạ?", một tên đàn em tò mò hỏi.
Trương Thiên Sơn lắc đầu, đáp: "Không phải Ngô Xuyên mà là đại ca của anh ta, lần này Ngô Xuyên cũng tới!"
Nhất thời, đám người phía dưới đều khó hiểu, tất nhiên là họ từng nghe về tên tuổi của Ngô Xuyên, chỉ một tuần đã thống nhất được tất cả các thế lực ở vùng xám Hoa Đông, là một người cực kỳ quyết đoán tàn nhẫn. Mà người như vậy, phía trên còn có đại ca? Hơn nữa, lần này còn bằng lòng tới hợp tác với họ?
Cùng lúc đó, trên đường cao tốc, có mấy chiếc xe đang lao đi vùn vụt.
"Thông báo xuống, ra cao tốc ở cửa khẩu thành phố Phụng Thiên biên giới Bắc Đông", Lâm Hàn ra lệnh.
Nhan Thành đang lái xe thì cảm thấy có chút khó hiểu, mục tiêu của họ không phải là thành phố Thiên Kinh à? Sao lại rời cao tốc ở biên giới Bắc Đông?
Trái lại là Ngô Xuyên ngồi cạnh như nghĩ tới điều gì, hơi hơi kích động liếc Lâm Hàn. Trương Thiên Sơn ở Bắc Đông đã liên lạc với Ngô Xuyên từ trước, nhưng chuyện lớn như vậy, đương nhiên anh ta phải xin ý kiến của Lâm Hàn. Nhưng, anh vẫn chưa trả lời, giờ Lâm Hàn bỗng nhiên đến biên giới Bắc Đông, hiển nhiên là vì chuyện đó.
Còn Lâm Hàn, anh nhìn phong cảnh chạy lùi qua cửa sổ, khóe miệng khẽ nhếch. Tuy nói là đi thành phố Thiên Kinh, nhưng trạm thứ nhất cũng không phải nơi đó, mà là đi đến thành phố Phụng Thiên biên giới Bắc Đông!