Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 620: Buộc phải cúi đầu



 “Lẽ nào Lâm Hàn mới là ông chủ giấu mặt đó? Mọi chuyện đều vì Lâm Hàn?”, Hạ Minh có chút không dám tin. 

 Lúc này Hạ Sương đang tổng hợp lại những chuyện đã xảy ra từ trước đến giờ, dần dần có chút trầm tư. 

 “Ngay từ đầu Lâm Hàn đã không giống người bình thường, định bỏ ra 10 tỷ tệ một lần để mua lại toàn bộ Giải trí Tinh Quang chúng ta. Nhìn từ những hành động sau này, có vẻ anh ta mua lại Giải trí Tinh Quang đều vì sự phát triển của Tần Liên, vì một nữ nghệ sĩ mà sẵn sàng bỏ ra 10 tỷ, mọi người nghĩ anh ta có phải người bình thường không?”, Hạ Sương nói. 

 Hạ Đạt và Hạ Minh đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy sửng sốt. 

 Ban đầu họ hoàn toàn không để ý đến những chuyện này, chỉ nghĩ Lâm Hàn như tên ngốc đến đầu tư số tiền lớn, với nhà họ Hạ bọn họ là chuyện tốt. 

 Nhưng bây giờ nghĩ lại, hiển nhiên Lâm Hàn không đơn giản như họ tưởng. 

 Dựa trên điều tra của họ, trong tay Lâm Hàn chỉ có ba công ty mà thôi, tuy ba công ty này không nhỏ, cũng có thể góp được 10 tỷ tệ. 

 Nhưng nếu đúng như vậy, Lâm Hàn sẽ không thể bỏ 10 tỷ ra một cách dễ dàng như thế. 

 Bây giờ xem ra ngay từ đầu họ đã đánh giá thấp Lâm Hàn. 

 Mà trước khi Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương được tổ chức, Lâm Hàn đã gọi điện cho họ, nói là có thể cho họ tham dự với tư cách thành viên chính. 

 Sau này lại thấy dường như Dương Lệ không hề biết những chuyện này, nói cách khác hoàn toàn là do Lâm Hàn dựa vào mối quan hệ của mình để sắp xếp. 

 Mà người có quyền thoải mái sắp xếp thành viên tham dự hội nghị thượng đỉnh với tư cách thành viên chính, dường như chỉ Tôn Minh. 

 “Lâm Hàn này ít nhất cũng phải có quan hệ ngang hàng với Tôn Minh, thậm chí có thể địa vị còn cao hơn Tôn Minh, nếu không Tôn Minh không thể nào nghe lời Lâm Hàn như thế”, lúc này Hạ Sương lại phân tích. 

 Hạ Đạt và Hạ Minh lại ngẩn người, địa vị còn cao hơn Tôn Minh? 

 Quỹ đầu tư Nhân Phàm là một công ty lớn, Tôn Minh là tổng giám đốc, mà địa vị của Lâm Hàn còn cao hơn Tôn Minh? Hạ Đạt và Hạ Minh có chút không dám nghĩ. 

 “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta đã làm những chuyện này rồi”, Hạ Minh lẩm bẩm, trong lòng có chút hối hận. Nếu biết trước anh ta đã trả tiền cho Lâm Hàn, để Lâm Hàn có thể rút vốn bình thường, như vậy thì đâu có nhiều chuyện xảy ra như vậy? Thậm chí Giải trí Tinh Quang còn phải đối mặt với nguy cơ phá sản. 

 Đúng lúc này trợ lý lại gọi điện tới, Hạ Minh nghe máy. 

 Nghe một hồi, sắc mặt Hạ Minh càng khó coi hơn, sau đó ngơ ngơ ngác ngác cúp điện thoại. 

 “Sao vậy? Lại xảy ra chuyện gì?”, Hạ Đạt lo lắng hỏi, trong lòng có dự cảm không lành. 

 Hạ Minh như người mất hồn: “Người ở viện kiểm sát vừa thông báo ngày mai sẽ đến kiểm tra toàn diện công ty chúng ta, bây giờ chúng ta đang đối mặt với tình hình này, kiểm tra toàn diện chẳng phải sẽ phải đóng cửa công ty sao?” 

 Hạ Đạt nghe xong lập tức ngã ngồi xuống ghế, Giải trí Tinh Quang chiếm hơn nửa sản nghiệp nhà họ Hạ, cũng là thành quả của sự nỗ lực hơn nửa đời Hạ Đạt, bây giờ nói phá sản là phá sản? 

 Hạ Sương nhìn hai người họ nhưng không cảm thấy đáng thương, ngược lại còn cảm thấy đó là điều đương nhiên, do họ gieo gió gặt bão. 

 “Bây giờ nếu muốn giữ được Giải trí Tinh Quang thì chỉ có thể cúi đầu trước Lâm Hàn, ngoan ngoãn phối hợp để anh ta rút vốn, sau đó xin lỗi anh ta. Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể giữ lại được Giải trí Tinh Quang, con không nghĩ ra được cách nào khác nữa đâu”, Hạ Sương nói một cách lạnh lùng. 

 “Tại sao chúng ta phải xin lỗi cậu ta? Chúng ta đâu có làm gì, chỉ kéo dài thời gian không cho cậu ta rút vốn, phái người đến doạ người của cậu ta thôi, thế nhưng cũng đã bị người của cậu ta cho một bài học rồi. Tám người của chúng ta đều bị đánh gãy chân, còn người của cậu ta không hề hấn gì, bây giờ còn bắt chúng ta đến xin lỗi cậu ta?”, Hạ Minh cảm thấy khó chịu. 

 Hạ Sương lại cảm thấy đó là điều đương nhiên; “Vậy chuyện trước đây chúng ta đến quấy rầy vợ người ta thì sao? Còn chuyện này nữa, vốn chỉ là rút vốn bình thường nhưng chúng ta lại ngăn chặn, thậm chí còn muốn đánh người, em mà là Lâm Hàn thì em cũng sẽ trả thù. Hơn nữa trên đời này chẳng phải kẻ mạnh mới có quyền lên tiếng sao?” 

 Hạ Đạt và Hạ Minh cứng họng, cho dù không muốn đối mặt nhưng họ không thể không thừa nhận tình hình hiện giờ chính là như vậy. Họ nhất định phải cúi đầu xin lỗi Lâm Hàn, nếu không Giải trí Tinh Quang sẽ phá sản. 

 Dù vậy thì 2,5 tỷ tệ của Lâm Hàn cũng đã không còn, mà nhà họ Hạ chúng ta còn thiệt hại nặng nề hơn. 

 Hơn nữa bây giờ xem ra 2,5 tỷ này với Lâm Hàn mà nói có lẽ không phải số tiền lớn, Lâm Hàn cũng chẳng quan tâm lắm. 

 “Thôi bỏ đi, đại trượng phu co được duỗi được, cúi đầu xin lỗi Lâm Hàn đi”, Hạ Đạt thở dài một hơi. 

 Hạ Minh bất lực gật đầu, sau đó gọi điện cho Lâm Hàn nhưng lại nhận được thông báo Lâm Hàn đang trong cuộc gọi khác, hiển nhiên là Lâm Hàn đã chặn họ. 

 “Hình như Lâm Hàn chặn con rồi”, Hạ Minh nói. 

 “Thử gọi máy bố đi”. 

 Sau đó Hạ Đạt và Hạ Sương đều thử, nhưng cũng không có ngoại lệ, họ đều bị Lâm Hàn chặn. 

 “Chúng ta phải làm sao đây? Lâm Hàn chặn chúng ta rồi, nếu cậu ta không chấp nhận lời xin lỗi của chúng ta thì chẳng phải là muốn Giải trí Tinh Quang của chúng ta phá sản, muốn nhà họ Hạ chúng ta chết sao?”, Hạ Minh có chút tuyệt vọng. 

 Hạ Đạt cũng hơi tuyệt vọng, ông ta chừa bao giờ tuyệt vọng như vậy. 

 “Không phải có thể tìm được số điện thoại của thuộc hạ Lâm Hàn sao? Liên lạc với họ rồi mau chóng phối hợp rút vốn, sau đó chúng ta tới tận nơi xin lỗi, chỉ có thể làm vậy thôi”, Hạ Sương nói. 

 Hạ Đạt và Hạ Minh nghe vậy thì cảm thấy hơi khó chịu, nhưng dường như cũng chỉ có thể như vậy. 

 “Mau cho người đi tìm cách liên lạc với người phụ nữ giúp Lâm Hàn rút vốn đi, nhanh chóng liên hệ với họ, phối hợp rút tiền càng sớm càng tốt”, Hạ Đạt ra lệnh. 

 Hạ Minh gật đầu rồi nhanh tay liên lạc với thuộc hạ, lệnh cho họ tìm cách liên lạc với Dương Khiết. 

 Lúc này Dương Khiết đang nhàn nhã xem phim ở nhà. 

 Mặc dù đến giờ cô vẫn không hiểu cụ thể Lâm Hàn đang làm gì, nhưng sau những chuyện hôm nay, ít nhất Dương Khiết có thể khẳng định Lâm Hàn lợi hại hơn mình tưởng tượng rất nhiều. 

 Như vậy vấn đề tương lai mà Dương Khiết lo lắng bấy lâu nay cuối cùng cũng được giải quyết. Chỉ cần đi theo làm việc cho Lâm Hàn, Dương Khiết tin mình nhất định sẽ có một tương lai tốt đẹp. 


 Dương Khiết liếc nhìn thấy là một dãy số lạ, cô quyết định không nghe. 

 Nhưng ngay lập tức, số lạ đó lại liên tục gọi tới khiến Dương Khiết hơi bực bội, cuối cùng chỉ đành nghe máy. 

 Điện thoại vừa kết nối, bên kia lập tức có giọng nói vang lên. 

 “Cô có phải là cô Dương Khiết không? Tôi là người nhà họ Hạ, muốn bàn với cô chuyện rút vốn”.