"Làm ăn càng lâu dài, càng kiếm được nhiều lợi nhuận hơn?"
An Thành Chí nghe Lâm Hàn nói vậy thì kinh ngạc nhìn anh, không ngờ Lâm Hàn sẽ trả lời như thế.
Lâm Hàn thấy An Thành Chí lộ ra vẻ nghi hoặc thì biết là cậu ta không hiểu. Tuy An Thành Chí khác các thế lực vùng xám khác ở Bắc Đông, không muốn làm ăn phi pháp, nhưng rõ ràng với lối suy nghĩ của mình, cậu ta vẫn không hiểu được lợi nhuận kiếm được khi kinh doanh hợp pháp. Có vẻ An Thành Chí không muốn làm ăn phi pháp chỉ vì lương tâm của mình mà thôi.
Lâm Hàn cũng không dong dài, dứt khoát giải thích: "Đúng vậy, vì lợi ích. Khi mới kinh doanh hợp pháp sẽ bỏ ra nhiều vốn hơn phi pháp, lợi nhuận thu về cũng không nhiều, có khi còn lỗ. Nhưng càng về sau, dần dà ưu thế của nó sẽ càng lộ rõ. Nó sẽ không bị chính phủ sờ gáy, còn có thể bởi vì ngày càng phát triển mà nguồn lợi nhuận mang lại sẽ càng khả quan hơn".
An Thành Chí nghe Lâm Hàn giải thích xong mới hiểu được ý anh.
Khi mới làm ăn phi pháp, đúng là buôn một lãi mười, nhưng khó mà làm lâu dài được.
Dù là trước đó, bọn họ kinh doanh các thương vụ trong vùng xám cũng dễ bị cảnh sát sờ gáy, chỉ đành làm mặt hàng khác, cực kỳ không ổn định.
Nhưng An Thành Chí vẫn không hiểu sao Lâm Hàn lại bảo càng mở rộng thì sau này sẽ càng thu về được nhiều lợi nhuận hơn. Dù sao, với tầm nhìn của cậu ta thì quả thật không hiểu được ý nghĩa của việc đó.
An Thành Chí chợt có chút không xác định.
Vốn dĩ, An Thành Chí cũng không tin vào lời giải thích của Lâm Hàn, song nó lại khiến cậu ta hơi dao động. Bởi vì là lợi ích nên mới làm cho người ta dễ lòng tin tưởng.
Nhưng có giống như lời Lâm Hàn nói hay không thì Anh Thành Chí lại không chắc.
Mà Lâm Hàn, đương nhiên cũng không định giải thích nhiều với An Thành Chí. Dù sao, anh cũng chẳng thể nói về quỹ đầu tư Nhân Phàm hay công ty livestream Sa Ngư với cậu ta, để tránh bị lộ ra ngoài.
Lâm Hàn đợi một lát rồi nhìn An Thành Chí hỏi: "Thế nào? Có muốn làm ông chủ nhà họ An và kinh doanh hợp pháp với tôi không?"
An Thành Chí nhìn chằm chằm Lâm Hàn, trong lòng không khỏi dao động.
Với tính tình của An Thành Chí thì cậu ta không muốn có quan hệ gì nhiều với người trong vùng xám như Lâm Hàn, chỉ là điều kiện anh đưa ra lại quá hấp dẫn.
Tuy đa số lợi nhuận kiếm được của nhà họ từ kinh doanh hợp pháp phải nộp cho Lâm Hàn, nhưng lúc mới làm, bên Lâm Hàn sẽ giúp đỡ hết mình. Đó là những gì viết trên xấp giấy tờ ban này.
Trong khoảng thời gian này, An Thành Chí đã tự mình gây dựng sự nghiệp nên biết được sự khó khăn khi làm một mình. Không chỉ không có mối quan hệ, không có tài nguyên mà còn chẳng có ai giúp đỡ. Dưới một xã hội cạnh tranh khốc liệt như ngày nay, muốn làm nên sự nghiệp là vô cùng khó.
Mặc dù vẫn không dám chắc có giống như lời Lâm Hàn nói hay không, hay anh chỉ là đang lừa cậu ta. Có điều, An Thành Chí nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy Lâm Hàn chẳng cần thiết phải lừa mình. Dẫu sao, anh cũng có nhiều cao thủ như vậy, lừa mình thì được gì? Hoàn toàn không cần tốn công tốn sức lừa một người hai bàn tay trắng như cậu ta đến làm ông chủ nhà họ An.
An Thành Chí chẳng do dự bao lâu đã đưa ra quyết định, cậu ta nghiêm túc nhìn Lâm Hàn nói: "Anh Lâm, tôi bằng lòng làm ông chủ nhà họ An và nghe theo mệnh lệnh của anh".
An Thành Chí còn định nói gì nữa, lại bị Lâm Hàn ngăn lời, có được câu trả lời đó của cậu ta là đủ rồi.
Sau đó, Lâm Hàn nói sơ về những điều cần chú ý cho An Thành Chí nghe, còn cụ thể ra sao thì phải xem tình hình như thế nào đã.
Lâm Hàn và An Thành Chí nói xong bèn quay trở về đại sảnh.
Mấy tên quản lý đang đợi ở đó thấy hai người về, trong mắt không nén nổi vẻ tò mò, rất muốn biết cả hai đã nói gì với nhau. Nhưng bọn họ lại không có lá gan đó, suy cho cùng, người đó cũng là Lâm Hàn, dưới tay có hơn 300 cao thủ được huấn luyện một cách bài bản.
Mấy người La Văn cũng tò mò nhìn Lâm Hàn, có chút mong đợi câu trả lời của An Thành Chí.
Tuy An Thành Chí chẳng có gì hết, nhưng La Văn lại hy vọng cậu ta trở thành ông chủ nhà họ An. Dẫu sao, cậu ta mới là người được chọn thích hợp nhất, muốn tìm người khác thì sẽ rất mất thời gian.
Kế đó, bọn họ còn phải thu phục những thế lực còn lại trong Bắc Đông, rồi phải khiến họ ngừng kinh doanh phi pháp, bắt đầu làm ăn hợp pháp, đủ thứ chuyện phải làm. Lấy đâu ra thời gian và công sức mà đi kiếm người thích hợp cho vị trí ông chủ nhà họ An chứ.
Còn những ông chủ các thế lực khác lại không quan trọng lắm, chỉ cần Lâm Hàn và La Văn chủ trì toàn bộ là được. Nhưng một thế lực đứng đầu như nhà họ An lại khác, đặc biệt An Nguyên còn không phục cái chức Đại bàng núi cho lắm, nên đương nhiên cần phải chú trọng, để phòng ngừa xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Lúc này, Lâm Hàn nhìn một đám người đang trông chờ mình, mở miệng nói: "Tôi tuyên bố, ông chủ mới của nhà họ An sẽ do An Thành Chí đảm nhiệm. Sau này, mọi chuyện lớn nhỏ trong gia tộc đều phải nghe theo cậu ta. Nếu có người dám chống đối, tôi chắc chắn sẽ thẳng tay trừng trị".
Bên An Nguyên cũng đã nhận phạt xong, cả người ông ta toàn là máu, có điều chỉ bị thương phần mềm, nên không nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng từ nay về sau, ông ta sẽ không còn là ông chủ nhà họ An nữa, thậm chí còn không có tiếng nói và quyền hành gì trong gia tộc. Giờ An Nguyên còn chẳng bằng mấy tên quản lý do ông ta đào tạo lúc trước.
Còn chuyện để nhà họ An chuyển sang kinh doanh hợp pháp, vì đám Lâm Hàn quá bận, nên giờ không rảnh để ý. Tạm thời giao quyền quản lý cho An Thành Chí, nếu có vấn đề gì thì Lâm Hàn sẽ ra mặt cử người đến giải quyết sau.
Sau khi thu xếp xong, Lâm Hàn bèn ra lệnh thả những cao thủ mà bọn anh bắt giữ trước đó ra, rồi chuẩn bị dẫn theo đàn em rời khỏi nhà họ An.
Thấy cấp dưới thả đám cao thủ nhà họ An ra, Lâm Hàn lạnh lùng nhìn bọn họ nói: "Sau này, các người phải nghe theo mệnh lệnh của An Thành Chí và tôi. Khi đã là người một nhà, tôi sẽ không ra tay đối phó các người, trái lại còn giúp nhà họ An các người phát triển. Có điều, nếu các người dám có ý định lật lọng thì đừng trách tôi ác".