Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 1003





Chương 1008

“Nam chính là cậu ấm nào thì tôi không đoán ra, nhưng nữ chính, tám phần là cô cả Tiền Hân Đồng của nhà họ Tiền”.



Cùng với mọi người xôn xao bàn luận, các vị khách đến gần đông đủ.

Những vị khách đến vừa nhìn thấy người nhà họ Lâm, gần như không theo sự sắp xếp của ban tổ chức, chuyển vị trí của mình đến phía đối diện.

Ngược lại là mấy nhà họ Triệu, Phùng, Tra của thành phố Hòa, ngồi theo vị trí của ban tổ chức sắp xếp, không di chuyển. Họ cũng ngồi ở phía nhà họ Lâm, chỉ là cách hơi xa, cũng không chủ động đến chào hỏi.

Như vậy, cả sân khấu chia thành hai phe. Một bên là các nhân vật lớn đứng đầu là nhà họ Viên, ồn ào chật chội. Bên khác, ngồi lác đác lưa thưa vài người, đều đến từ thành phố Hòa.

Nhà họ Viên là hào môn siêu cấp, là một trong ba thế gia lớn ở Tiền Đường, thực lực và địa vị chỉ đứng sau nhà họ Tiền và nhà họ Cao.

Hôm nay, người của nhà họ Tiền và nhà họ Cao không xuất hiện, vì vậy, đương nhiên nhà họ Viên như trăng sáng giữa giàn sao, trở thành trung tâm của buổi hội tụ nhân vật nổi tiếng này. Đặc biệt là Viên Thọ Sơn, gia chủ của nhà họ Viên đích thân đến. Đây là nhân vật mà lúc bình thường bao nhiêu người muốn gặp mặt cũng khó.

Cùng là nhân vật nổi tiếng, người với người vẫn khác nhau, khoảng các địa vị vô cùng lớn.

Viên Thọ Sơn khí phách hiên ngang như trở về lúc còn trẻ. Lúc đó, ông ta có một ước mơ, chính là dẫn dắt nhà họ Viên đi đến vinh quang huy hoàng, trở thành đệ nhất hào môn Tiền Đường.

Đương nhiên ước mơ này vẫn chưa thành hiện thực, vì trước ông ta còn có hai ngọn núi cao – nhà họ Tiền và nhà họ Cao.

Trong buổi tiệc hào môn nhiều như mây hôm nay, hai nhà này lại không đến, khiến cho Viên Thọ Sơn dường như thực hiện được ước mơ của mình, biến thành đệ nhất Tiền Đường.

Vốn dĩ hôm nay ông ta không cần đến. Nhân vật chính của lễ đính hôn này là ai mà cũng không biết, với địa vị của nhà họ Viên, chỉ dựa vào một tấm thiệp và một vài lời đồn không đáng tin, sẽ không lay chuyển được đại phật như Viên Thọ Sơn. Nhiều lắm là Viên Nãi Minh sẽ tham dự, đã coi như là rất nể mặt rồi.

Nhưng Viên Thọ Sơn có dự định của ông ta. Gần đây chuyện của nhà họ Viên và nhà họ Lâm đã rất ồn ào, tuy nói nhà họ Lâm phá sản là chuyện chắc chắn, nhưng giết địch một ngàn, tổn thất tám trăm, nhà họ Viên cũng không phải không có tổn thất. Lại thêm nhiều thế lực gia tộc như vậy đầu quân cho nhà họ Viên, đương nhiên cũng phải chia chút lợi ích cho họ. Như vậy, nuốt chửng nhà họ Lâm vẫn không thể bù đắp tổn thất. Viên Thọ Sơn sớm đã có ý định tiến quân về phía Bắc. Nếu có thể kết giao được với hào môn phía Bắc trong buổi lễ hôm nay, đặc biệt là cậu ấm thủ đô thần bí đó, thì sẽ có ích lớn với sự phát triển của nhà họ Viên sau này.

Cho nên, lần này Viên Thọ Sơn đã chuẩn bị một phần lễ mừng hậu hĩnh.

Vốn dĩ ông ta cung nghĩ nhà gái là cô cả của nhà họ Tiền, lễ mừng cũng là thể hiện ý tốt với nhà họ Tiền. Nhưng hôm nay đến bây giờ nhà họ Tiền cũng chưa có một người nào đến, xem ra là sẽ không đến.

Như vậy, đương nhiên nhà họ Viên sẽ thành nhà có địa vị cao nhất trong thế gia Tiền Đường. Viên Thọ Sơn cũng trở thành nhân vật trung tâm. Chốc nữa lễ đính hôn chính thức bắt đầu, bên Nam Giang chắc chắn sẽ mời một người bản địa đức cao vọng trọng lên chúc mừng gia chủ, người được chọn này, chắc chắn sẽ là Viên Thọ Sơn. Vậy thì nhà họ Viên tự nhiên sẽ móc nối được quan hệ với thế gia thần bí đến từ thủ đô.

Viên Thọ Sơn ôm theo dự tính hoàn hảo, nhìn sang phía đối diện thanh lạnh. Ở đó chỉ có mấy nhà đến từ thành phố Hòa. Hơn nữa cũng không ngồi cùng nhau, nhà họ Lâm ngồi ở giữa, những gia tộc khác phân tán khắp xung quanh, không ai chào hỏi ai.

Viên Thọ Sơn cũng phải cười lạnh lùng.

Ông ta biết rõ, những thế gia thành phố Hòa này vốn bất hòa, nhà họ Phùng còn tốt, nhà họ Triệu và nhà họ Lâm là kẻ địch, thời gian trước, Lý Dục Thần dựa vào vũ lực, đưa con trai của nhà họ Lâm xông đến nhà họ Triệu, làm loạn nhà họ Triệu đến chó gà không yên.