Ngay tại thời khắc ấy, tim Đinh Hương đập thình thịch.
Là anh Dục Thần.
Chắc chắn là anh Dục Thần đã đạo diễn mọi chuyện.
Nếu không thì nào đến lượt cô ấy làm phù dâu chứ?
Suy nghĩ ấy càng mãnh liệt, cô ấy lại càng thêm lo lắng. Lỡ như không phải thì sao?
Lỡ như đó là người khác thì sao, khi ấy cô ấy sẽ không đồng ý làm phù dâu gì đâu.
Đinh Hương đấu tranh tư tưởng cả buổi trời, cuối cùng dưới sự thúc giục của Lâm Mộng Đình cô ấy mới chịu đứng lên.
Lúc này, lòng Lâm Mộng Đình còn dao động mãnh liệt hơn cả Đinh Hương.
Cô ấy như nhìn thấy khung cảnh Lý Dục Thần đang mỉm cười đi về phía mình, tay cầm nhẫn kim cương và bó hoa hồng, quỳ gối cầu hôn.
Nhưng tưởng tượng được một nửa, cô lại không dám nghĩ tiếp.
Suy nghĩ của cô giống với Đinh Hương, lỡ như không phải thì sao? Đến lúc đó thất vọng sẽ càng lớn hơn.
Vậy nên, cô cố gắng khắc chế ảo tưởng của bản thân, nhanh chóng tỉnh táo lại.
Đinh Hương vừa đứng lên, tất cả mọi người xôn xao.
Ban đầu lặng im là bởi vì không ai biết Đinh Hương là ai. Bọn họ chưa từng nghe nói đến cái tên ấy, cũng không biết ở Tiền Đường và những khu vực xung quanh có nhà giàu nào họ Đinh.
Vả lại còn vì người dẫn chương trình chỉ vào khu vực nhà họ Lâm ngồi, nơi ấy ngoài trừ nhà họ Lâm cũng chỉ có nhà họ Triệu, nhà họ Phùng, nhà họ Tra đến từ thành phố Hòa và nhà họ Thẩm đến từ thành phố Cô.
Sao bỗng dưng lại xuất hiện một người họ Đinh chứ?
Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt vào Đinh Hương, trong ấy có ánh mắt khó hiểu, có ghen tị và cũng có thù hận.
Viên Thọ Sơn cũng thấy kỳ lạ, sao lại chọn người từ bên phía nhà họ Lâm kia chứ? Lẽ nào ban tổ chức có quan hệ gì với nhà họ Lâm ư?
Đến khi nhìn thấy dung nhan của Đinh Hương ông ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô gái ấy quả thật rất xinh đẹp, quan trọng là vẻ đẹp thuần khiết trong trẻo như nước suối đầu nguồn kia rất khó tìm thấy ở các thiên kim tiểu thư xuất thân từ các gia đình giàu có.
Điều đáng tiếc duy nhất là cô gái ấy ăn mặc rất bình thường, nếu chăm chút hơn tý thì ắt có thể xinh đẹp lấn át mọi đóa hoa thơm cỏ lạ.
Nhưng dù vậy cũng có thể được chọn, xem ra quả thật ban tổ chức tuyển chọn rất cẩn thận.
Nếu có quan hệ với nhà họ Lâm thì bọn họ nên chọn Lâm Mộng Đình mới đúng, dù sao nhan sắc của Lâm Mộng Đình cũng nghiêng nước nghiêng thành.
Viên Thọ Sơn thầm nghĩ.
Đối với ông ta, ai làm phù dâu cũng không sao cả, nhưng mà ban tổ chức không đến chào hỏi ông ta và những người đức cao vọng trọng ở đây đã khiến ông ta thấy bất mãn.
Người của thủ đô thật kiêu ngạo.
Viên Thọ Sơn không quan tâm ai làm phù dâu nhưng có vài người không chấp nhận hiện thực.
Hiện trường im lặng trong chốc lát rồi sôi trào trở lại.