"Anh không tới cũng được. Tôi sẽ giết Edson, ngày mai trời vừa sáng, cả Hào Giang đều sẽ biết Ngân Sa đổi chủ rồi."
"Anh nghĩ anh có thể tiếp quản Ngân Sa à?" Tiếng cười khinh khỉnh vọng ra từ đầu dây bên kia.
"Tôi không thể, nhưng nhà họ Hà có thể. Nhà họ Hà tiếp quản Ngân Sa, tôi nghĩ không ai ở Hào Giang sẽ phản đối."
"Anh được Hà Gia Xương phái tới à?"
Lý Dục Thần không trả lời mà đột nhiên cúp máy.
Edson hốt hoảng nói: "Tại sao anh cúp máy? Hắn chưa đồng ý, tại sao anh cúp máy hả?"
"Hắn sẽ tới, nếu không tới, tất cả kế hoạch của các người đều đổ sông đổ bể, đúng không?"
Lý Dục Thần nhìn cô gái đang hoảng sợ, vùng vẫy trong lòng Edson, sắc mặt tối sầm lại.
"Nhưng dù hắn có tới hay không, anh cũng phải chết."
"Không!" Edson la lên: "Điều này không hợp quy tắc!"
"Ở đâu ra nhiều quy tắc như vậy chứ!"
Mã Sơn bước tới, một tay giữ chặt tóc Edson, lôi hắn ta ra từ sau bàn làm việc.
Thì ra phần thân trên của tên khốn này mặc vest chỉnh tề, nhưng phần thân dưới lại không có mảnh vải che thân.
Tra Na Lệ khó chịu quay đầu đi.
Mã Sơn đá một cái vào bộ phận nhạy cảm của Edson, mắng một tiếng "mẹ kiếp".
Edson la lên thảm thiết, té ngã xuống đất, giãy giụa vài cái rồi chết.
Mã Sơn gãi đầu: "Mẹ nó, xuống tay hơi nặng quá, quên mất không hỏi cháu gái nhỏ của Hà Gia Xương ở đâu rồi."
"Tôi... tôi biết." Cô gái trốn sau bàn làm việc rụt rè lên tiếng: "Cô ấy bị đưa đến Tam Giác Vàng, nơi của vị tướng quân kia."
Lý Dục Thần nhíu mày, sao lại liên quan đến Tam Giác Vàng nữa?
Mã Sơn tức giận: "Má nó, lũ cặn bã!"
Tra Na Lệ cũng hiện vẻ giận dữ trên gương mặt xinh xắn, hỏi Lý Dục Thần: "Khi nào húng ta đi Tam Giác Vàng?"
Lý Dục Thần nói: "Xử lý xong Giang Long Huy rồi sẽ đi."
"Giang Long Huy nhất định sẽ đến à?"
"Hắn nhất định sẽ đến. Việc chúng nó làm ở Hào Giang không đơn giản chỉ vì kinh doanh sòng bạc đâu."
Lý Dục Thần bước đến bên thi thể Edson, cúi xuống nhặt chiếc thánh giá trên cổ áo hắn ta.
"Thánh giáo hội Thái Dương?!" Tra Na Lệ kinh ngạc nói.
"Cô cũng biết Thánh giáo hội Thái Dương à?" Lý Dục Thần hỏi.
"Ừm." Tra Na Lệ gật đầu: "Họ từng cử người liên hệ với Huyền Hàng Môn của chúng tôi, ban đầu là đề nghị hợp tác. Lúc đó sư phụ đang bế quan, vị sư huynh phụ trách bị họ mê hoặc, một thời gian rất thân thiết với họ. Tào Tra Lý chính là đệ tử của sư huynh ấy, được phái đi đối phó với nhà họ Cao Tiền Đường, không ngờ lại chết dưới tay anh."
"Đại sư huynh Mạn Đan của tôi là người rất bao che khuyết điểm người của mình, Tào Tra Lý là đệ tử được ông ấy coi trọng nhất, thậm chí còn trao cho hắn Kim Cổ Mạn Đồng..."
"Vậy sư phụ em không bao che khuyết điểm sao?" Mã Sơn đột nhiên hỏi.
Tra Na Lệ ngẩn ra: "Sao lại hỏi vậy?"
Mã Sơn nói: "Em nên lo lắng cho sư huynh của mình, chứ không phải lo cho anh em tôi."