Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 539



Chương 539

“Cảm ơn cậu chủ!”, Bạch Kinh Kinh ôm lấy đan dược, hào hứng nói.

……

Mỗi người đều có công việc riêng cần làm, tất cả được thực hiện từng bước một.

Lý Dục Thần cũng không vui lòng an nhàn mà bắt đầu luyện chế đan dược trong phòng.

Bên trong Ngô Đồng Cư vui vẻ hòa thuận, nhưng chốn thương trường của Nam Giang lại đang trải qua những xáo trộn chưa từng có.

Lâm Thu Phượng phát động đòn đánh phủ đầu vào nhà họ Viên.

Đây là ý tưởng của Lang Dụ Văn.

Bởi thế lực và tài lực của nhà họ Viên đều lớn mạnh hơn nhà họ Lâm rất nhiều, nếu hai nhà nổ ra tranh chấp tuyệt nhiên sẽ không có cơ hội chiến thắng nên họ cần phải hành động trước để kiềm chế đối phương, tập trung sức mạnh vượt trội, tấn công vào điểm yếu của kẻ thù và cố gắng giành được lợi thế nhất định ngay từ khi khai cuộc, như vậy sau này khi nhà họ Viên phản công mới không rơi vào thế bị động.

Lợi thế của nhà họ Lâm nằm ở ngành may mặc, Lâm Thu Phượng đã lăn lộn trong lĩnh vực này nhiều năm nên sở hữu thực lực rất vững, nên sự lựa chọn trong trận mở màn của nhà họ Lâm chính là may mặc và sản nghiệp cung cấp trên dưới.

Đòn đánh này quả nhiên rất đẹp mắt, nhà họ Viên gần như không có cơ hội đánh trả mà chắp tay dâng lên hầu hết thị phần trên thị trường.

Thắng lợi mở màn cộng thêm sự hỗ trợ của nhà họ Trần tại Thân Châu và tập đoàn Kinh Lý bất ngờ xuất hiện giữa đường, đặc biệt là Thẩm Minh Xuân, người vừa tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Lâm mấy ngày trước đột nhiên quay trở lại, còn tuyên bố sẽ sát cánh cùng nhà họ Lâm đến cùng khiến rất nhiều người vốn đã vạch ra ranh giới rõ ràng với nhà họ Lâm lại bắt đầu sinh ra dao động.

Đã có tin đồn râm ran nói rằng nhà họ Lâm tuy rằng không quá xuất sắc nhưng lại có một người con rể vô cùng lợi hại.

Nhưng họ đều khó có thể tin một người ở rể có thể lợi hại đến mức nào? Trừ phi là cậu chủ của gia tộc giàu có nhất thế giới?

“Cậu chủ của gia tộc giàu có nhất thế giới gì cơ chứ? Chỉ là một tên nhặt rác mà thôi!”

Cậu chủ của tập đoàn Vĩnh Thanh, Trương Nhất Bình nghe được tin tức này thì giận run người.

“Thằng nhóc đó từng đi nhặt rác ở ngoại ô thành phố Hoà, sau này lên núi bái sư học được chút võ công, trở về vờ vịt mà thôi”.

Trương Nhất Bình phất tay, cho lan truyền quá khứ nông nô của Lý Dục Thần ra ngoài.

Kể từ khi tiếp đãi Trần Văn Học ở khách sạn Hải Châu, bị Lý Dục Thần cướp đi sự nổi trội, lại đắc tội với cả hai nhà Trần, Lâm, Trương Nhất Bình gần như ngày ngày sống dưới sự mắng mỏ của bố mình, thằng phá của, súc sinh, hai từ nay đã trở thành nhãn hiệu của anh ta.

Lần này tập đoàn Vĩnh Thanh đứng về phía nhà họ Viên.

Trương Nhất Bình cuối cùng cũng có thể tự hào vỗ ngực nói trước mặt bố mình Trương Căn Mậu: Nhìn xem, con trai bố không phải là kẻ lười biếng vô tích sự, con trai bố không làm gì sai trái cả!

Con mắt của doanh nhân rất tinh tường, bọn họ đương nhiên sẽ không đánh giá sự hơn thua của hai gia tộc dựa trên kết quả của một cuộc chiến kinh doanh cục bộ.

Trên thực tế, thực lực của nhà họ Viên vượt xa nhà họ Lâm.

Sự thất bại trong ngành may mặc hoàn toàn không gây tổn hại gì đến căn cơ của họ, mà cuộc phản công của nhà họ Viên diễn ra dữ dội và nhanh chóng hơn mọi người tưởng tượng.