Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 644



Chương 644

Cảnh tượng này, ngay cả tay súng tỉa mai phục phía xa cũng cảm thấy đáng sợ, nếu không phải dày dặn kinh nghiệm, e rằng lúc này sớm đã rớt xuống từ trên cây hoặc trên mái nhà, càng đừng nói vững vàng nắm cò súng.

Lý Dục Thần cũng thầm khen ngợi trong lòng.

Hà Trường Xuân không hổ là tông sư, có thể dạy ra được đồ đệ như này.

“Tiếc là, người mà anh đối đầu lại là tôi”.

Trong hàng vạn tầng sát cơ, Lý Dục Thần giơ tay, khẽ nắm lại.

Lần này, trời đất tối sầm, thời gian như ngừng trôi.

Trong đầu của mọi người dường như nge thấy tiếng rắc rắc vỡ tan.

Xuân sắc vô biên, còn cả sát ý vô biên, toàn bộ vỡ tan trong cái nắm tay nhẹ của Lý Dục Thần.

“Làm sao có thể!”

Viên Thiên Lãng trố mắt há hốc miệng.

“Mày…. Mày là tông sư?”

Lý Dục Thần khẽ lắc đầu, thở dài nói: “Ầy, các người đều cho rằng tôi luyện võ, nhưng tôi tu tiên mà!”

Đương nhiên Viên Thiên Lãng không tin những lời này, chỉ cho rằng Lý Dục Thần cố ý chế nhạo anh ta.

Cơ thể hắn ta lắc lư lảo đảo, phụt một cái phun ra máu tươi.

Xuân sắc vô biên, là tinh hoa tuyệt học của cả đời tông sư Hà Trường Xuân.

Là đệ tử đắc ý nhất của Hà Trường Xuân, Viên Thiên Lãng đã học được, nhưng võ công vẫn không đủ để anh ta điều khiển chiêu thức cường mạnh như này.

Hôm nay trước mặt bố và anh cả, hắn cũng có ý thể hiện ra, thi triển không hề giữ lại gì.

Vốn cho rằng có thể dễ dàng giết chết đối thủ, không ngờ lại bị dễ dàng phá giải.

Lần này, khiến Viên Thiên Lãng chịu phản phệ mạnh, lục phủ ngũ tạng đều chấn động, nội thương cực kỳ nghiêm trọng.

Viên Thọ Sơn vội vàng bay lên trước, đỡ lấy Viên Thiên Lãng.

“Thiên Lãng! Thiên Lãng, con không sao chứ?”

Chỉ thấy Viên Thiên Lãng nhắm chặt đôi mắt, lộ ra vẻ vô cùng đau khổ.

Viên Thọ Sơn rất hận, nhà họ Viên khó khăn lắm mới có một anh tài trời sinh, chưa đến bốn mươi tuổi, đã đột phá hóa kình đỉnh phong, thậm chí chạm đến ngưỡng cửa tông sư.

Lần này trọng thương, không biết phải bao nhiêu năm nữa mới có thể hồi phục.

“Lý Dục Thần!”

Viên Thọ Sơn nghiến răng nghiến lợi, ra lệnh với micro treo trước ngực: “Nổ súng!”

Các tay bắn tỉa ẩn nấp trong bóng tối cùng bóp cò.

Từ bốn hướng trước bên trái, truocs bên phải, phía sau bên trái, phía sau bên phải Lý Dục Thần, lần lượt có bốn viên đạn bay đến.

Toàn bộ sức chú ý của Lý Dục Thần đều đặt lên phía trước anh, cũng chính là trên mái nhà của căn khu nhà cao nhất bên trong cổng lớn biệt thự.

Ở đó có một khẩu súng bắn tỉa công phá.