Rể Quý Rể Hiền

Chương 1083



Chương 1083

Cao Phong khẽ lắc đầu, cách chơi của Nam Phương Minh Nguyệt cũng giống tính các của cô ta vậy, đúng là quả bi-a như nào thì người cũng không khác là bao.

Chỉ để ý cái lợi trước mắt mà không quan tâm hậu quả về sau, lại không tính cho mình một đường để lui.

“Dùng cái chóp đầu đánh quả bi-a ngược trở lại, cô cũng học hàm số lượng giác rồi đúng không?”

Cao Phong thản nhiên nói.

Nghe Cao Phong nói như vậy, Quách Thành Doanh đưa mắt liếc nhìn Cao Phong rồi thu hồi ánh mắt.

“Hừ! Cái anh vừa nói? Tôi biết!”

Nam Phương Minh Nguyệt đang sốt ruột muốn nổi giận, nghe anh nói thì không khỏi sửng sốt, sau đó đáp lại bằng giọng điệu khinh thường.

Tuy rằng cô ta biết, biện pháp duy nhất có hiệu quả chính là làm theo sự hướng dẫn của Cao Phong.

Nhưng Cao Phong lại là người đã bị cô ta đánh bại.

Bị chỉ đạo bởi người thua mình khiến cho Nam Phương Minh Nguyệt rất khó chịu.

Sắc mặt Cao Phong không chút thay đổi, anh không nói thêm nữa.

Nam Phương Minh Nguyệt suy nghĩ một chút.

Cuối cùng cô ta vẫn quyết định làm theo lời Cao Phong, chuẩn bị đánh một phát đánh xoay lui.

Quả bi-a trắng va đập vào bên cạnh mép bàn, lợi dụng hướng bản ngược để đánh vào quả bi-a có màu sắc và hoa văn của cô ta.

Không cần biết là có thể ghi điểm hay không, chỉ cần quả bi-a trắng chạm được vào quả bi-a có màu sắc và hoa văn thì Nam Phương Minh Nguyệt sẽ không bị phạm quy.

Nhưng nếu quả bi-a trắng không thể chạm vào bất kỳ quả bi-a nào hoặc chạm vào quả bi-a có màu sắc của Quách Thành Doanh thì cô ta sẽ phạm lỗi.

Mặc dù không có quá nhiều quy tắc trong trò chơi bi-a giải trí truyền thống này, nhưng một số quy tắc cơ bản vẫn phải tuân theo.

Nam Phương Minh Nguyệt lau xong đầu gậy, chuẩn bị sử dụng kỹ thuật đánh xoay lui.

Đánh xoay lui còn được gọi là đánh cao hoặc đánh thấp, được đánh xuống dưới điểm giữa của bi cái để sau khi bi cái chạm vào bi mục tiêu, nó sẽ di chuyển ngược lại với sự trợ giúp của lực quay.

Trong trường hợp này, va chạm vào mép của bàn sẽ làm tăng lực đẩy lùi.

Nhưng, nhìn thấy góc độ của con lắc của Nam Phương Minh Nguyệt, miệng Cao Phong giật giật, anh thở dài không nói gì thêm.

Quả nhiên, Nam Phương Minh Nguyệt tung ra một cú đánh, quả bi-a cái màu trắng ngay lập tức lao về phía cạnh bàn.

Nam Phương Minh Nguyệt mở to mắt, nhìn chằm chằm vào quả bi-a cái màu trắng.

Sau đó, khi quả bi-a trắng bật ra, nó đi qua một quả bi-a có màu sắc và hoa văn.

“Đánh hụt! Phạm quy!”

“Phạm quy, phạm quy.”

Các thanh niên cả nam và nữ đứng bên cạnh lập tức bắt đầu la hét.

Nét mặt Nam Phương Minh Nguyệt có chút nhục nhã, thu gậy đứng qua một bên.

“Người đẹp, vậy tôi đây không khách khí nha?”

“Nếu không thì tôi có nên nhường cô cơ hội đánh phạt này không?”

Quách Thành Doanh cười nhạt, bước lên.

“Không cần! Anh đánh nó đi!”

Nam Phương Minh Nguyệt cau mày.

Quách Thành Doanh không thèm nhắc lại.

Anh ta lấy quả bi-a cái màu trắng và đặt nó ở khu vực giao bóng.

“Bốp!”

Nam Phương Minh Nguyệt còn chưa kịp nhìn sang thì đã thấy tay Quách Thành Doanh đang nâng gậy, quả bi-a cái màu trắng đã lập tức bắn ra.

Một cú va chạm mạnh, một quả bi-a có màu sắc đã lăn vào túi.

Mà quả bi-a cái màu trắng không di chuyển tại điểm va chạm, nó xoay hàng chục vòng rồi mới từ từ dừng lại.

“Trời ạ! Anh Thành Doanh vẫn rất tuyệt vời!”

“Cứ nói đùa, hoàng tử bi-a đâu phải là danh hiệu nói chơi?”

“Tôi đã chơi ở con phố này hơn nửa năm nhưng chưa từng nghe nói bất kì trận thua nào của anh Thành Doanh cả.”