Rể Quý Rể Hiền

Chương 1087



Chương 1087

“Vậy anh muốn tôi phải thể hiện như thế nào?”

Vẻ mặt Cao Phong lãnh đạm nhìn Quách Thành Doanh.

“Hôm nay tôi nể mặt người đẹp, nên sẽ phá lệ chơi với anh một trận.”

“Nhưng ngoài điều kiện lần đặt cược trước ra, thì giữa hai chúng ta cũng phải thêm một khoản cá cược.”

Quách Thành Doanh nhìn Cao Phong đầy ẩn ý.

Vừa rồi anh ta đã nhìn ra Cao Phong và Nam Phương Minh Nguyệt luôn ở cùng nhau.

Nếu lát nữa anh ta thắng rồi cùng đi uống rượu với Nam Phương Minh Nguyệt thì chắc chắn Cao Phong cũng sẽ đi theo.

Cho nên anh ta phải nghĩ biện pháp xua đuổi “con ruồi”

Cao Phong này.

“Được thôi.”

Cao Phong thản nhiên gật đầu.

“Nếu anh thua, hãy tự thừa nhận mình chơi xấu và từ nay vê sau khi nhìn thấy tôi phải tự biết xấu hố, tránh mặt đi.”

Thấy Cao Phong đồng ý, Quách Thành Doanh đã nói ra những gì anh ta đã suy nghĩ trong lòng. . ngôn tình hoàn “Nếu ngược lại, anh thua thì anh cũng phải làm như vậy.”

Cao Phong nói xong câu đó thì nhẹ nhàng xoay người.2070833_2_25,60 Mới nghe xong thì Quách Thành Doanh sửng sốt, sau đó anh ta nhịn không được cười thành tiếng.

“Ha ha! Anh Thành Doanh sẽ thua sao? Thực sự buôn cười chết tôi rồi.”

“Cho dù thua thì anh Thành Doanh cũng không bao giờ thua cậu ta cả.

Cậu ta quá đề cao bản thân rồi.”

Mọi người cười phá lên, nhìn Cao Phong với ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngốc.

Ngay cả Nam Phương Minh Nguyệt cũng thấy rằng Cao Phong đang quá tự tin, tự tin đến mức không hiểu được.

Nhưng mà điều này cũng tốt, vừa hay có thể đả kích anh.

Để cho anh hiểu rằng, đua xe giỏi thì không có nghĩa là cái gì cũng giỏi.

“Bộp!”

Đột nhiên, một tiếng va chạm lớn vang lên trong màng nhĩ mọi người.

Tiếng cười của mọi người đã bị âm thanh này dập tắt.

Mọi người vội vàng nhìn về phía bàn đấu.

Đúng thời điểm nhìn thấy một quả bi-a có màu sắc và hoa văn đang chạy thẳng vào lỗ.

Mà quả bi-a cái màu trắng đang quay tròn trên bàn.

Ước chừng mươi giây thì nó từ từ dừng lại.

Có thể tưởng tượng vừa rồi Cao Phong đã dùng lực như thế nào để đánh phát vừa rồi không? “Bộp.”

Không đợi mọi người phản ứng lại, Cao Phong cầm gậy bước đến bên cạnh quả bi-a cái, rồi căn chỉnh cây gậy.

Bỗng nhiên Nam Phương Minh Nguyệt phát hiện, Cao Phong lúc này có vẻ không giống Cao Phong lúc trước…

Nếu phải dùng một câu nói để hình dung, thì câu đó sẽ là…

Cao Phong trước đây là người kín đáo, mặc dù kiêu ngạo nhưng cũng không lộ ra nhiều sự sắc bén.

Tuy nhiên vào lúc này, trên mặt Cao Phong không hê có cảm xúc, nhưng toàn thân lại toát lên sự sắc bén, như có như không.

Đó là loại hào quang độc nhất, loại khí thế đứng trên vạn chúng sinh.

Dường như chiếc bàn vuông trước mặt là thế giới, còn Cao Phong thì kiêu ngạo trước thế giới này.

“Cái này…”

Nam Phương Minh Nguyệt hơi thất thân.

“Bốp!”

Một tiếng giòn tan vang lên kéo Nam Phương Minh Nguyệt về hiện thực.

“ÔI Đường cong của quả bi-a này…”

Một thanh niên không khỏi cảm thán với phát đánh thứ hai của Cao Phong.

Quách Thành Doanh thu lại sự kiêu ngạo trên mặt mình một cách từ từ, nhìn về phía bàn đấu.

“Bốp!”

Không đợi mọi người phản ứng, Cao Phong đã đánh phát thứ ba.