Rể Quý Rể Hiền

Chương 1090



Chương 1090

“Nói đi”

Cao Phong liếc nhìn Quách Thành Doanh.

“Anh.”

Quách Thành Doanh trừng mắt nhìn Cao Phong, trong lòng cực kỳ phẫn nộ.

“Như thế nào, muốn thất hứa? Có phải là đàn ông con trai hay không?”

Nam Phương Minh Nguyệt khịt mũi một cái rồi bước về phía trước Quách Thành Doanh nhìn qua Cao Phong bằng ánh mắt đầy oán hận.

Anh ta cắn chặt răng nói: “Tôi là người chơi xấu, tôi không bằng người ta.”

Nói xong câu đó, Quách Thành Doanh xoay người, ủ rũ rời khỏi nơi này.

Nhìn thấy hoàng tử bi-a Quách Thành Doanh phải rời đi trong xấu hổ, những người xung quanh xung không dám nói thêm nữa.

Bọn họ tự biết ý giải tán.

Cao Phong liếc mắt nhìn Nam Phương Minh Nguyệt, gật đầu, rồi lập tức đi thẳng về phía xe Santana.

Cô ta bỏ ra một trăm tỷ để nhờ anh bảo vệ cô ta cả đêm.

Bây giờ anh đã xong nhiệm vụ rồi, cũng đến lúc phải trở về.

“Anh…”

Nam Phương Minh Nguyệt chớp chớp đôi mắt to, nhìn Cao Phong ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Cao Phong không dừng bước, liên lục đi về phía trước.

Nam Phương Minh Nguyệt dậm chân rồi cất bước đuổi theo Cao Phong.

“Cao Vũ…

Anh chờ chút đã.”

Nam Phương Minh Nguyệt vừa chạy theo vừa hét lên.

“Còn có chuyện gì sao?”

Cao Phong hỏi.

“Chẳng là…

Ngày mai anh có thời gian không?”

Nam Phương Minh Nguyệt dừng một chút rồi hỏi.

Cao Phong ngạc nhiên quay đầu liếc nhìn Nam Phương Minh Nguyệt.

“Không phải cô nói rằng sau đêm nay chúng ta sẽ không gặp lại nhau sao?”

Cao Phong bình tĩnh hỏi.Nam Phương Minh Nguyệt còn nói, nếu cô còn liên lạc với Cao Phong thì cô là con lợn? “.”“

Nam Phương Minh Nguyệt nghe vậy sửng sốt, tức giận nhìn Cao Phong.

Tên Cao Vũ có khi không phải trai thẳng không? “Không gặp nữa thì thôi.

Anh nghĩ người như anh thì hiếm gặp lắm sao?”

“Nói cho anh biết, gặp được tôi là vinh dự của anh đó! Hừ!”

Nam Phương Minh Nguyệt lườm Cao Phong một lúc rồi cầm lấy chìa khóa xe, xoay người rời đi.

Vừa đi vừa lẩm bẩm: “Mặc dù anh đua xe rất giỏi, lại còn hoàn thành tốt nhiệm vụ chơi bi-a, nhưng rồi có thể làm gì?”

“Vẫn không thể thay đổi sự thật rằng anh là thằng hèn, không có tiên, không có quyền, lại không có bối cảnh lai lịch.”

Nam Phương Minh Nguyệt càng nghĩ càng tức giận.

Cô ta quyết định chạy xe hai vòng trên đường núi Hoàn Long ngay bây giờ.

“Chao ôi, ôi mẹ ơi, xem tôi gặp ai này?”

“Chắc chắn chúng ta là oan gia ngõ hẹp trong truyền thuyết, đúng không?”

Bỗng nhiên, một giọng vừa có sự ngạc nhiên vừa có sự trêu tức vang lên.

Nghe thấy thanh âm này, cả Cao Phong và Nam Phương Minh Nguyệt đều cau mày, quay người lại.

Quả nhiên là thanh niên tóc xanh mà hôm đó cô ta gặp ở khu giải trí Crown.

Theo sau tên thanh niên này có năm sáu người nữa, trên mặt thể hiện sự giễu cợt.

Tên thanh niên đi về phía hai người.

“Anh ngông cuồng cái gì? Hôm nay tôi không uống rượu, anh thử đến đây xem!”

Nam Phương Minh Nguyệt cực kỳ khinh thường, tiến lên hai bước.

Tên thanh niên tóc xanh cười cười, vỗ tay hai cái.