Rể Quý Rể Hiền

Chương 1114



Chương 1114

Có nhân viên chứng kiến cảnh này thì cũng rất tức giận, hét lên với Khúc Đại Minh.

Khúc Đại Minh cũng chẳng quay đầu lại, chỉ khua khua tay, biểu thị bảo bọn họ không cần phải nói nhiều.

Nhưng, lại có huấn luyện viên tính tình nóng nảy, anh ta thật sự không nhìn tiếp được nữa, đưa tay đẩy một tên thanh niên trong số đó một cái.

“Con mẹ nói! Tao chính là đang đợi con mẹ nó mày động tay động chân đây.”

“Mọi người đều nhìn thấy rồi nhé.

Tao không có ra tay trước, giờ là tao có thể phòng vệ chính đáng rồi nhé “

Người thanh niên đó cười ha ha rồi đánh về phía người huấn luyện viên kia.

Bảy, tám thanh niên cũng cùng xông đến, không ngừng đánh đập người huấn luyện viên đó.

“Dừng tay.”

Sắc mặt Khúc Đại Minh lạnh lùng, đi về phía bên đó.

Đập đồ thì có thể nhịn, nhưng đánh người của anh ta thì Khúc Đại Minh không nhịn được.

“Con me nó! Mày dám cản tao, ông đây đánh cả mày”

Dường như những thanh niên đó chỉ đang đợi cho sư việc ngày càng lớn.

Nhìn thấy Khúc Đại Minh muốn ngăn chuyện này lại, mấy chục thanh niên còn lại lập tức bao vây lấy anh ta, xông đến đập mạnh về phía Khúc Đại Minh.

Khúc Đại Minh thấy sự việc là không thể nào tránh được nữa, cũng không nhân nhịn nữa, lập tức bắt đầu phản công.

Nhưng người nhiều như vậy, cho dù Cao Phong có ở đây thì cũng đánh không lại, huống hồ là hiện giờ chỉ có một mình Khúc Đại Minh.

Khúc Đại Minh vừa đánh ngã ba thanh niên thì lập tức bị mấy chục thanh niên khác đánh ngã ra đất.

“Bốp! Bốp! Bốp!”

Một trận đánh mạnh mẽ giáng xuống đầu và mặt, khiến cho Khúc Đại Minh không còn chút sức lực nào để đánh trả.

Nhưng, Khúc Đại Minh cần rãng dùng hai cánh tay bảo vệ đầu, không phát ra tiếng kêu nào, cũng không nói một câu xin thả.

Hai phút sau, tên thanh niên câm đầu huýt sáo, nhanh chóng đưa người rời đi.

Tuy nói là Dương Tuấn Minh đã có lời chào hỏi với phía trên, nhưng bọn họ cũng không dám làm càn quá mức.

Trước khi đi, tên thanh niên cầm đầu đội ngũ còn quét mắt một vòng, không nhìn thấy có bóng dáng của camera an ninh thì mới cảm thấy yên tâm.

“Mày là ông chủ của phòng tập thể hình này?”

“Có người bảo tao nói với mày một câu.

Cách xa Cao Vũ ra, bằng không lần sau, tao sẽ đập chết mày.”

Nói xong lời này, bọn chúng vội vàng rời đi.

Trong phòng tập thể hình chỉ còn lại một mảnh hỗn loạn.

Mười mấy người đăng ký tập của phòng tập cũng vội vàng rời khỏi nơi này.

Có người đến đỡ hai người Khúc Đại Minh dậy.

Cả hai người bọn họ đều bị thương không nhẹ.

Có điều may là Khúc Đại Minh đã bảo vệ lấy đầu anh ta, bằng không chắc chắn đã bị đánh đến ngất tại chỗ rồi.

Nhưng cho dù là như vậy, trên người Khúc Đại Minh cũng có rất nhiều chỗ bị thương.

“Xì!”

Khúc Đại Minh hít lạnh một hơi, cố gắng chịu cơn đau.

“Tổng giám đốc Minh, chúng ta gọi báo một một ba đi!”

Một nhân viên lớn tiếng hét lên.

“Chuyện này mọi người không cần lo nữa, đi đến bệnh viện trước đã.”

Khúc Đại Minh vẫy vẫy tay, chuẩn bị cùng người huấn luyện viên kia đến bệnh viện kiểm tra.

Những người này dám ngang nhiên đến đây hống hách như vậy, thì chắc chắn bọn chúng cũng đã chuẩn bị sẵn tất cả rồi.

Chuyện của giang hồ thì giải quyết theo bằng giang hồ.

Có những chuyện có lẽ đến cả một một ba cũng không cách nào nhúng tay vào được.

Trong lúc Khúc Đại Minh đến bệnh viện, anh ta lại nhận được cuộc gọi từ Cao Kim Thành.

“Đại Minh, có chuyện gì sao? Vừa rồi tôi không cầm theo điện thoại.”

Cao Kim Thành hỏi.