Rể Quý Rể Hiền

Chương 1135



Chương 1135

Nhưng bây giờ Cao Phong lại không cho Đổng Thái Minh mua? Vậy là có ý gì? Nếu thực sự có thể kiếm tiền, thì nhất định Cao Phong sẽ không ngăn cản Đổng Thái Minh kiếm tiên.

Nhưng anh lại ngăn cản hành động của Đổng Thái Minh, chắc chắn rằng lọ thuốc ít này có vấn đề.

Nhưng ở đây có rất nhiều nhà sưu tầm đồ cổ.

Và sau khi kiểm tra lọ thuốc hít một cách kỹ lưỡng, họ vẫn cảm thấy đây là hàng thật.

Chủ sở hữu của lọ thuốc hút nhìn Cao Phong với vẻ mặt không vui.

“Có chuyện gì vậy anh Vũ? Đổng Thái Minh hỏi.

“Lọ thuốc hít không thích hợp với cậu, đi xem cái khác đi.”

Cao Phong không giải thích nhiều, chỉ trả lời một cách tùy ý.

Anh nói như vậy để giữ thể diện cho chủ sở hữu lọ thuốc hít.

“Cao Vũ, anh ngốc thật đấy.

Vừa nhìn cũng biết thứ này là hàng thật.

Vẫn có thể bỏ ra bốn tỷ.”

Nam Phương Minh Nguyệt thấy khó chịu với thái độ ra vẻ hiểu biết của Cao Phong.

 

“Nhiều một chút thì cũng không sao, nhưng đầu tư như vậy có chút ngu ngốc.”

Cao Phong sờ sờ chóp mũi nói.

“Anh!”

Nam Phương Minh Nguyệt sửng sốt, giậm chân một cái, tức giận không nói thêm gì nữa.

Cô ta biết rõ tính cách của Cao Phong, nói thẳng ra chỉ là một con lừa ngoan cố! “Tôi chỉ là đưa ra ý kiến, còn quyết định là ở cô.”

Cao Phong dừng lại, buông thõng bàn tay đang chặn Đổng Thái Minh.

Đổng Thái Minh im lặng hai giây rồi cất thẻ ngân hàng vào trong túi ra, nói: “Anh Vũ, em tin anh, trước hết cứ xem cái khác trước đã.”

Nói xong, Đổng Thái Minh liên xoay người muốn rời đi.

Trong số những người xung quanh, một số người đang âm thầm lắc đầu, Đổng Thái Minh đã lãng phí cơ hội tốt rồi.

Chỉ dựa vào chuyện này mà Cao Vũ dám đề xuất ý kiến cho người khác? Nói đến chuyện đồ cố, những người bên cạnh không dám nhiều lời.

Không biết bao nhiêu người có mối quan hệ thân thiết, nhưng chỉ vì nhìn sai một món đồ cổ mà tiêu tốn mất mấy chục tỷ, kết quả tình bạn hai người tan đàn xẻ nghé.

Vì vậy, trong mắt mọi người cách làm của Cao Phong vào lúc này chính là biểu hiện không hiếu nhân tình thế thái.

Vê phần Cao Phong chắc chắn một trăm phần trăm rằng đây là đồ giả, nói thẳng ra chỉ là một trò cười cho mọi người.

Bởi lẽ, có những người dù đã có thâm niên năm, sáu năm trong việc nghiên cứu đồ cổ còn không dám chắc chắn một trăm phần trăm tính thật giả của các món đồ cố nữa là.

Mà trong giây lát, càng có thêm nhiều người tập trung đến, chuẩn bị câm lấy lọ thuốc hít.

“Đợi đãi Tôi muốn lọ thuốc hít đó!”

Đột nhiên, Dương Tuấn Minh hô lên một tiếng rồi cất bước đi thắng đến.

Qua một lúc lâu, vết sưng tấy trên gương mặt anh ta khi bị Cao Phong đánh đã bớt sưng không ít.

Thấy Dương Tuấn Minh định ra tay, không ít người lùi về phía sau.

“Ha ha, Đổng Thái Minh ơi Đổng Thái Minh.

Dù sao anh ta cũng chỉ là một tên đua xe, sao anh lại dám tin tưởng rằng anh ta hiểu biết về những thứ đồ cổ này chứ?”

“Anh không muốn thứ đồ tốt này, vậy thì để nó cho tôi.”

Dương Tuấn Minh cười đắc ý rồi nhanh chóng lấy thẻ ngân hàng ra để thực hiện giao dịch tại chỗ.

“Tôi không thích, không được sao?”

Vẻ mặt Đổng Thái Minh có chút u ám.2084650_2_25,60

Bây giờ anh ta có Nam Phương Minh Nguyệt hậu thuẫn phía sau, vậy thì không cân phải sợ Dương Tuấn Minh nữa.

“Ha ha, tốt lắm! Một chút nữa tôi lấy được rồi thì đừng có hối hận.”

Dương Tuấn Minh cười chế nhạo một tiếng.

Sau đó, Dương Tuấn Minh trả bốn tỷ tại chỗ.