Rể Quý Rể Hiền

Chương 1215



Chương 1215

“Nếu như không có Xí nghiệp Dương Thị thì căn bản chúng tôi cũng không có cách nào để sống trên đời này nữa.”

Dương Nhân liên tục chắp tay câu xin Cao Phong.

Vào lúc này, Dương Nhân vẫn còn chút dáng vẻ của chủ tịch lảng vảng ở đâu đó quanh đây, ông ta quy hai đầu gối trên mặt đất và khóc lóc thảm thiết.

Nhìn cái dáng vẻ thê thảm bần hàn này của ông ta quả thực là đã khiến cho bao nhiêu người nghe phải cảm thấy xót ra, bao nhiêu người nhìn thấy cảnh tượng này còn muốn nước mắt tuôn rơi nữa lài Khuôn mặt hững hờ của Cao Phong chỉ quay sang liếc mắt nhìn Dương Nhân một cái, trong lòng anh không hề có bất kỳ sự thương cảm hay là chua xót gì ở đây cả.

Cảm thông, thương hại người khác chính là thứ vô nghĩa nhất trên thế giới này.

Hơn nữa, Cao Phong của ngày hôm nay sớm đã không còn là Cao Phong của năm đó khi ở thành phố Hà Nội nữa.

“Ông có thể lựa chọn việc xin lỗi tôi, nhưng tôi cũng có thể lựa chọn việc không tha thứ cho ông mài!”

“Các ông chỉ còn một chút thời gian để có thể cút ra khỏi thành phố Hòa Bình này thôi”

Cao Phong lạnh lùng nói.

“Anh!”

Nhất thời Dương Tuấn Minh đang định đứng dậy, trong ánh mắt của anh ta hiện lên một tia hung hăng oán giận.

Trong lòng Cao Phong âm thầm tự giễu, khi nhìn thấy bộ dạng này của Dương Tuấn Minh, anh biết anh ta cũng không phải là toàn tâm toàn ý mà chân thành xin lỗi anh đâu, mà là do hoàn cảnh ép buộc mà thôi.

Con người như vậy dựa vào đâu mà còn muốn Cao Phong tha thứ chứ? Thật đúng là một câu chuyện khiến cho cả trời đất cũng cười hả hê mài Cái thủ đoạn thả hổ về rừng như thế này Cao Phong cũng đã nếm thử rất nhiều lần rồi.

“Cái thằng ranh con hư đốn này, còn không mau quỳ xuống!”

Dương Nhân tức giật mà hét lên một tiếng ý muốn ngăn chặn Dương Tuấn Minh lại.

Sau đó Dương Nhân lại vội vàng nhìn về phía Cao Phong, hai đầu gối của ông ta chạm xuống dưới đất rồi từng bước từng bước lết về phía Cao Phong đang đứng.

“Cậu Phong à, chúng tôi có mắt mà không trông thấy núi Thái Sơn, cái con kiến hèn mọn già cỗi như tôi đây cũng không biết vị thân thật sự là ai, xin cậu hãy tha cho chúng tôi đi mà!”

Sau khi Dương Nhân nói xong những câu nói đó, ông ta trực tiếp đập đầu xuống đất một phát thật mạnh ở ngay trước mặt Cao Phong.

Mọi người đứng ở xung quanh lại sững sờ một lần nữa.

Dương Nhân đường đường là Chủ tịch của Tập đoàn Dương Thị, vậy mà ông ta thật sự đã quỳ xuống rồi dập đầu vái lạy cầu xin sự tha thứ từ Cao Phong ở ngay giữa đám đông ư? Người thanh niên trẻ tuổi này tên là Cao Phong, rốt cuộc anh là ai chứt “Ha ha, không cần nói nhiều nữa.”

“Hôm nay, Cao Phong tôi đây chính là muốn nói với toàn bộ thành phố Hòa Bình rằng Xí nghiệp Dương Thị của các người nhất định phải bị đánh phá tiêu tan!”

Khi Cao Phong nói ra một câu này, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều vô cùng sửng sốt đến nôi đứng đờ người ra.

Ngay cả người ta đã quỳ gối xuống để van xin hối lỗi mà cũng không được chấp nhận, lòng dạ của người tên Cao Phong này lại có thế tàn nhẫn như vậy sao? Nói xong những lời này, Cao Phong xoay người lại rồi chuẩn bị đi vào khu Bất động sản Tô Thịnh.

Đối với quyết định của Cao Phong, đương nhiên là Vũ Hoàng Lê và Khúc Đại Minh sẽ không có bất kỷ phản đối nào rồi, và bọn họ cũng lập tức làm theo những gì anh vừa nói.

Còn về phần suy nghĩ của Cao Phong vào lúc này như thế nào thì bọn họ cũng có thể đoán được phần nào rồi.

Đó chính là muốn lợi dụng Xí nghiệp Dương Thị để giết gà dọa khỉ, dùng nó để thiết lập quyền lực mà thôi.

Không ai có thể nghĩ rằng ban đầu Xí nghiệp Dương Thị lại có suy nghĩ là muốn dùng Bất động sản Tô Thịnh để giết gà dọa khỉ cơ đấy.

Cuối cùng, bản thân ông ta lại trở thành con gà bị giết.c”Cao Phong! Làm người nên để lại một chút lưu luyến đi, nhỡ đâu sau này có thể gặp lại được nhau, anh đừng có mà quá cuồng vọng như vậy!”

Đột nhiên Dương Tuấn Minh đứng dậy khỏi mặt đất, anh ta giơ ngón tay chỉ thẳng về phía Cao Phong và mắng chửi.

“Anh nghĩ rằng sau này tôi sẽ còn cho anh cơ hội để gặp lại anh vào tương lai sao?”

“Thật là cái thứ ngu ngục mài”

Cao Phong cười lạnh một tiếng, anh chắp hai tay ra đằng sau lưng rồi bước vào khu Bất động sản Tô Thịnh, đồng thời anh tiếp tục đi thẳng lên lầu.

Khi nghe thấy những lời này, có rất nhiều người cũng bị anh làm cho bàng hoàng hoảng hốt trong lòng.