Rể Quý Rể Hiền

Chương 1556



Chương 1556

“Được!”

Cao Phong gật nhẹ đầu, cứ thế bỏ qua đề tài này.

Cao Phong ngửa đầu nhìn trần nhà một lúc rồi nói: “Tuyết Mai, em nói xem, nếu một người luôn trung thành với em, nhưng đến một ngày nọ em phát hiện ra người ấy tiếp cận em vì có mục đích, em sẽ làm thế nào?”

Kim Tuyết Mai sững sờ, nhưng cô rất thông minh, không hỏi người ấy là ai.

“Đối với những kẻ phản bội thì chắc chắn phải dọn sạch, chỉ một cục phân chuột cũng sẽ phá hỏng cả nồi nước.”

“Quan trọng nhất là không thể buông thả đế cái truyền thống phản bội này tiếp tục lan truyên.

Bây giờ anh có rất nhiều thuộc hạ, một khi có người khơi mào ra, chắc chắn sẽ có nhiều người nữa bắt chước theo.”

Kim Tuyết Mai khẽ cảm thán một tiếng.

Không ở vị trí đó thì không biết nó mệt mỏi thế nào, trong mắt người ngoài bây giờ thì Cao Phong là vua, là người được hàng vạn người chú ý, thuộc hạ nhiều không đếm nối.

Nhưng anh cũng phải cân nhắc rất nhiều vấn đề.

Càng nhiều người thật ra càng khó không chế.

Bởi vì không ai có thể bảo đảm rằng trong số đông đó có thể xuất hiện một kẻ khác loài, có ý đồ khác trong lòng.

“Vậy ý của em là nên lấy người đó ra lập uy, khiến những người khác kinh sợ trước sao?”

Trong mắt Cao Phong vẫn còn đôi chút do dự.

Kim Tuyết Mai cũng không vội trả lời mà cô cẩn thận suy nghĩ thật lâu.

“Anh có chứng cứ xác thực không? Hay là anh tận mắt trông thấy người ấy không trung thành với anh?”

Kim Tuyết Mai trâm ngâm một lát rồi hỏi.

“Không phải.”

Cao Phong lắc đầu.

“Nếu đã không thì anh không thể vội kết luận một cách tùy tiện được! Không thế vì dăm ba câu của người ngoài mà lại đi nghỉ ngờ một người.”

“Dùng người thì không nghi, đã nghỉ thì không dùng, lý lẽ này hẳn là em hiếu rõ hơn anh”

“Đương nhiên, đề phòng là chuyện cần thiết, nhưng phải chắc chắn và có chừng mực.

Đừng khiến trái tim anh giá lạnh chỉ vì trở thành người trung tâm!”

Kim Tuyết Mai cẩn thận nhắc nhở.

Cao Phong đang muốn nghe ý kiến của cô nên cô chắc chắn sẽ không đưa ra phán xét chủ quan, theo cảm tính.

Nếu vậy chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến phán đoán của Cao Phong.

“Anh hiểu rồi.”

Cao Phong ngắm lại lời Kim Tuyết Mai nói rồi gật nhẹ đầu.

Sau đó, hai người lại trò chuyện một lúc nữa rồi đều chìm vào giấc ngủ say.

Một đêm nhanh chóng qua đi.

Trong đêm nay, trật tự của thành phố Hà Nội lại lần nữa xảy ra biến chuyển kinh người.

Người bên phía Long Tuấn Hạo mượn rượu đế mở ra cuộc thanh trừng hết đám tàn dư phía sau Cao Bằng.

Lúc này, ở thành phố Hà Nội có ba nhóm người, một là người của Cao Phong, hai là người vẫn vững vâng ở phe trung lập, ba là loại người theo Cao Bằng làm chuyện xấu sau khi Cao Phong đi.

Nhóm người Long Tuấn Hạo huyết tấy tất cả các thế lực ngâm trong một lần.

Những người này dù muốn chạy trốn cũng chẳng có cơ hội.

Bây giờ cả thành phố Hà Nội đều đã bị phong tỏa, ai trốn ra ngoài được chứ? Đối mặt với nhóm người hung hãn của Long Tuấn Hạo, thêm uy lực mạnh mẽ của vũ khí nóng, không có bất kỳ kẻ nào dám phản kháng.

Mấy tàn dư của đám tay chân mà Cao Bằng nuôi đều bị thanh trừ một cách triệt để.

Còn trong giới kinh doanh, bọn người của Long Chí Nghiệp cũng sẽ nhét cái bánh béo bở là thành phố Hà Nội vào gọn trong túi.

Trước đó, sau khi Cao Phong đi, có rất nhiều người từng làm trong công ty của Cao Phong chọn đi theo Cao Bằng.

Họ theo Cao Bằng để tự vệ nên cũng xem như không hề Sai.

Nhưng họ lại theo Cao Bằng rồi đối phó với thuộc hạ cũ của Cao Phong, đây chính là sai lâm lớn nhất của họ.