Rể Quý Rể Hiền

Chương 1611



Chương 1611

Từ đầu đến cuối, bọn họ đều không có chút sức lực đánh trả, đều là bị người treo lên đánh.

Lần đầu tiên bọn họ biết được Cao Kình Thiên nguyên lại lại có một mặt tàn nhẫn như vậy.

Ra tay tàn nhẫn, không chút thương tiếc nhân từ, đây có thật là Cao Kình Thiên trước kia bọn họ biết?

Trước đây bọn họ vẫn còn có thể lợi dụng lòng tốt của Cao Kình Thiên để tìm cách nhắm vào anh.

Nhưng hiện tại, ai còn có thể áp trụ được anh?

Sau khi tất cả bọn họ bị giết, Cao Anh Hạo đám người hoàn toàn mất đi những lợi thế trong tay.

Người của Khối tập đoàn Phong Hạo bắt đầu đưa thuyền cập cảng hạm đội, sau đó lần lượi xuống thuyền hướng phía trung tâm đảo đi tới.

Gần vạn người hội tụ cùng nhau, giống như một dòng sông đen kịt người không ngừng hướng phía sảnh tang đi tới.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã đem đám người vây quanh Cao Anh Hạo.

Nhìn thấy những vũ khí nóng đen bóng trên tay họ, còn có súng máy hạng nặng với nòng dài….

Không ai có thể giữ được bình tĩnh.

Trong đầu mọi người đều xuất hiện một suy nghĩ, Cao Kình Thiên, không áp được!

Cao Phong từ nóc biệt thự chậm rãi hướng tới mọi người đi xuống.

“Cao Kình Thiên!” Tâm trạng Mai Quỳnh Như phức tạp, ánh mắt lại vô cùng phức tạp nhìn Cao Phong.

Cao Phong chậm rãi dừng lại, liếc Mai Quỳnh Như một cái, nói : “Cô không có tư cách gọi đích tên của tôi.”

Lúc trước Mai Quỳnh Như vì chướng mắt Cao Phong, đem anh trước mặt thế hệ trước hủy diệt, thậm chí còn trực tiếp vũ nhục Cao Phong.

Khi đó gia tộc Mai Quỳnh Như cũng là tuyệt đối ủng hộ Mai Quỳnh Như cô ta ta.

Ngay cả Mai Quỳnh Như cũng cảm thấy cho dù là gả cho Cao Dương hay Cao Anh Hạo đều là tốt hơn so với gả cho Cao Kình Thiên nhiều lần.

Khi đó gia tộc Mai Quỳnh Như cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày kia, Cao Kình Thiên có thể không dựa vào nhà họ Cao, liền từ mình kéo đến một đội ngũ hùng hậu đông đảo như vậy!

“Tôi…. ” khuôn mặt Mai Quỳnh Như đỏ bừng, một câu cũng đều không nói lên được.

Chuyện của cô ta với Cao Phong trước đây, đúng là ứng với câu nói kia….

Lúc trước cô ta đối với ta thờ ơ xa cách, nhưng hiện tại, cao không với tới!

Lòng Mai Quỳnh Như tràn ngập vô số hối hận.

Một người đàn ông quyền lực như vậy, vốn dĩ có thể cùng mình thanh mai trúc mã ‘lưỡng tiểu vô sai’ .

Nhưng đoạn nhân duyên này, lại bị chính cô ta một tay chôn vùi, có thể trách ai được.

Cao Phong căn bản không để ý tới suy nghĩ của cô ta, cũng không có nhìn thẳng vào cô ta, đi lướt qua cô ta.

Có một số người, căn bản không có tư cách để cho Cao Phong nhìn lại.

Mặc dù cô ta có xinh đẹp như tiên nữ, trong mắt Cao Phong cô ta cũng chẳng qua là một khối đầu lâu màu hồng.

“Cao Kình Thiên, mày đừng tưởng mày dẫn theo vài người là có thể đến nhà họ Cao làm loạn!”

Cao Anh Hạo cắn răng vọt ta, chỉ vào Cao Phong mắng.

“Chát!”

Cao Phong không nói hai lời, trở tay tát cho Cao Anh Hạo một cái tát vang dội.

“Chỉ bằng mày cũng có tư cách cản đường tao?” Cao Phong lườm Cao Anh Hạo một cái.”

“Mày dám đánh tao?” Cao Anh Hạo bụm mặt, không thể tin được nhìn Cao Phong.

Mà đáp lại là là một cái tát vang dội khác.

“Đánh mày thì sao?”

“Bây giờ mày có tư cách gì giương oai giễu võ trước mặt tao?” Cao Phong thản nhiên hỏi.

Lúc này Cao Anh Hạo rơi vào ngu ngơ, những tên thuộc hạ trung thành của anh ta đã bị Cao Phong giết chết.

Anh ta còn tư cách gì, giương oai diễu võ trước mặt Cao Phong?

“Chờ một lát nữa sẽ xử lý mày.”

Cao Phong không thèm quay đầu lại nói, trực tiếp đi về phía Cao Dương.

Tất cả mọi người của nhà họ Cao đều kinh ngạc nhìn Cao Phong, không ai dám lên tiếng ngăn cản.

“Lúc tao không có ở đây, mày đối xử với Tử Hàm thế nào?”

Cao Phong đi tới, vẻ mặt không thay đổi hỏi.

Tứ trưởng lão và Nhị trưởng lão lập tức đi lên báo cáo một lượt.