Rể Quý Rể Hiền

Chương 1630



Chương 1630

Cao Phong bị đánh hai đòn rất đau đớn, nhưng anh vẫn không quay đầu mà cơ thể của anh chỉ hơi run rẩy một chút.

Mà này hai người luyện võ này giống như là người bị điên vậy, bọn họ tiếp tục triển khai các chiêu thức để đánh Cao Phong tới tấp.

“Đùng! Răng rắc!”

Cao Phong không có thời gian để quan tâm đến họ nữa, anh xòe bàn tay ra, bắt lấy cánh tay đang cầm con dao găm của người đàn ông trung niên kia, sau đó anh vặn mạnh một cái.

Hàng loạt âm thanh gãy xương vang lên, trong miệng của người đàn ông trung niên kia phát ra những tiếng kêu thảm thiết như tiếng heo bị làm thịt vậy.

Mà cổ tay của ông ta đã bị vặn cho méo mó, hiển nhiên là cổ tay của ông ta đã bị bẻ gãy hoàn toàn rồi.

Con dao găm trong tay ông ta cũng rơi xuống, trong nháy mắt, Cao Phong đã đỡ lấy nó vào tay anh.

Cao Phong cầm dao trong tay, ánh mắt của anh thay đổi trong nháy mắt, một luồng khí thế trên người anh cũng bùng phát ra ngoài một cách dữ dội.

“Tất cả mấy người đi chết đi!”

Cao Phong quát khẽ một tiếng, một tay anh nắm lấy bàn tay của người đàn ông trung niên kia, một cái tay khác của anh thì vung con dao găm lên, trong nháy mắt, thân thể của anh xoay chuyển, quay một vòng mạnh mẽ tại chỗ.

“Bịch!”

Dao găm lóe lên tia sáng lạnh rồi lại gần cổ của người đàn ông trung niên kia.

Mà thân thể của Cao Phong tiếp tục xoay tròn, sau đó con dao găm sáng loáng lại tiếp tục phi đến đằng sau cổ của hai người luyện võ.

“Xoạt, xoạt, xoạt!”

“Xì, xì, xì, xì, xì, xì!”

m thanh dao xẹt qua da thịt liên tục vang lên khiến cho rất nhiều người đều trợn mắt lên.

Tất cả những chuyện này đều đang phát sinh trong chớp mắt, thậm chí rất nhiều người đều không nhìn rõ ràng được Cao Phong đã làm như thế nào.

Thân thể của Cao Phong xoay tròn một vòng nữa, sau đó anh thu tay lại rồi đứng thẳng, không nói một lời, giống như anh đã ngủ thiếp đi vậy.

Mà con dao trong tay anh lóe lên ánh sáng trong suốt, nó không hề bị dính một chút máu tươi nào.

Giống như là, vừa nãy trong lúc tấn công anh không hề động đến sợi tóc nào của ba người luyện võ kia vậy.

Nhưng mà, nếu như anh không làm gì họ thì ba âm thanh cắt thịt kia đã đến từ đâu?

Giờ khắc này, Cao Phong đứng thẳng người, không hề động đậy chút nào hết, ngay cả ba người luyện võ của nhà họ Cao cũng đang đứng thẳng không hề động đậy.

Còn dư lại hai người luyện võ của nhà họ Cao đang trố mắt ngoác mồm, họ đứng tại chỗ, ánh mắt họ vô cùng ngạc nhiên và sợ hãi.

Người đàn ông trung niên bị chém vào cổ ngay từ đầu đã ngất đi trên mặt đất.

Trong cả sân, chỉ có Cao Phong và năm người luyện võ còn lại đang đứng thẳng.

“Xoạt!”

Bỗng nhiên, một âm thanh lạ thường vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh trong sân.

Mọi người vội vã quay đầu nhìn về phương hướng mà âm thanh truyền tới.

Chỉ thấy ở cổ của người đàn ông trung niên kia xuất hiện một tia máu màu đỏ, sau đó vô số máu tươi trào ra từ cổ của ông ta.

Mà đến lúc này, người đàn ông trung niên kia vẫn không ngã xuống, chỉ là con mắt của ông ta trừng lớn, ánh mắt của ông ta như người bị mất hồn vậy.

Sau đó, càng nhiều máu tươi chảy ra từ cổ của ông ta, rốt cuộc thì ông ta đã không chống đỡ nổi, ông ta nghiêng người rồi ngã xuống đất.

Máu tươi phun mạnh, nhiễm đỏ một mảng đất ở giữa, người đàn ông trung niên cũng chết vì đã mất quá nhiều máu.

“Ôi, ôi…”

Mà lúc này, hai người luyện võ của nhà họ Cao ở phía sau Cao Phong cũng đồng thời hét lên một tiếng.

Ngay sau đó, hai người luyện võ của nhà họ Cao xòe bàn tay ra, rồi họ sờ về phía cổ của chính họ theo bản năng, thế là họ chỉ cảm thấy vô cùng ướt át, bỏ bàn tay xuống xem thì thấy tay họ đã bị máu tươi nhiễm đỏ rồi.

Mà tình huống của bọn họ cũng giống hệt như tình huống của người đàn ông trung niên kia, cổ của hai người luyện võ của nhà họ Cao kia xuất hiện một tia máu màu đỏ, sau đó vô số máu tươi trào ra từ cổ của họ.

Máu tươi phun ra rất nhiều giống như lúc người ta cắt tiết gà vậy.