Rể Quý Rể Hiền

Chương 1641



Chương 1641

“Đúng vậy! Cậu Phong có chuyện gì không?” Lý Anh Quân cảm thấy hơi nghi ngờ.

Cao Phong dừng một chút, sau đó nói: “Trở về rồi hãy nói đi, bây giờ không phải là lúc nói chuyện.”

“Được thôi!” Lý Anh Quân và Trần Thiên đều liên tục gật đầu.

Sau đó, Cao Phong hờ hững xoay người, trên mặt lộ vẻ hài hước đối mặt với Đại trưởng lão và cha của Cao Anh Hạo.

Lúc này, vẻ mặt của một đám người nhà họ Cao đều vô cùng xuất sắc.

Lúc đầu, họ còn muốn đặt hết hy vọng cuối cùng lên người Lý Anh Quân, bây giờ mới biết, hóa ra Lý Anh Quân đến đây vì Cao Phong.

Một chút hy vọng cuối cùng cũng tan biến từ đây.

Giờ phút này, bên phía Cao Phong có đám người Lý Anh Quân vừa gia nhập, vậy lực lượng của đối phương còn tăng lên nhiều lần, áp lực to lớn, đè ép làm đám người không dám hít thở mạnh.

Cao Phong chỉ liếc bọn họ một cái rồi lập tức trực tiếp thu hồi ánh mắt.

Bây giờ, đám người Đại trưởng chẳng là gì hết, ngay cả tư cách để Cao Phong mở miệng nói chuyện cũng không có.

Giờ phút này, đám người Lý Anh Quân đến, càng làm cho Cao Phong yên tâm hơn nhiều, cũng tăng thêm không ít sức mạnh.

Chỉ thấy Cao Phong bước tới trước, đi thẳng về phía Cao Anh Hạo.

Không thể bỏ qua món nợ này được.

Ánh mắt Cao Phong phát rét, ánh mắt nhìn về phía Thân Thái Nguyên mắt tràn vẻ đầy đe dọa.

Chỉ cần Thân Thái Nguyên dám can đảm ngăn cản, anh cũng dám dùng hết sức, mạnh mẽ đánh chết Thân Thái Nguyên.

Bây giờ chỉ nhìn Thân Thái Nguyên lựa chọn thế nào.

“Ầm!”

Cao Phong bước về phía trước, đột nhiên nhấc chân phải lên, đá vào Cao Anh Hạo.

Nói ra tay là lập tức ra tay, từ đầu đến cuối không có nửa câu nói nhảm.

Cao Anh Hạo bỗng nhiên trợn to hai mắt, hét lớn một tiếng: “Ông Thái Nguyên! Cứu tôi với!”

Ánh mắt Thân Thái Nguyên vô cùng bình tĩnh, nhanh như tia chớp xòe bàn tay ra, vỗ một chưởng về phía Cao Phong.

Cao Phong lại không hề có ý định né tránh, mà vẫn đạp mạnh về phía Cao Anh Hạo như trước.

Nhưng mà tốc độ của Thân Thái Nguyên không phải là chuyện đùa.

Rõ ràng là ông ta ra tay sau, nhưng bàn tay ông ta lại đánh lên người Cao Phong trước một bước..

Ngay khi bàn chân Cao Phong sắp đạp trúng người Cao Anh Hạo, Thân Thái Nguyên đã đánh một chưởng lên ngực của Cao Phong.

“Ầm! Thịch!”

Một tiếng nặng nề vang lên, Cao Phong bị đánh trúng, liên tục lui về phía sau mấy bước, đồng thời không hề đạp trúng Cao Anh Hạo dù chỉ một chút.

“Thịch thịch thịch!”

Cao Phong lùi lại hết mấy bước, sau đó mới khó khăn đứng vững thân thể, đưa tay xoa xoa xương sườn mình.

Võ công của Thân Thái Nguyên đúng là vô cùng mạnh mẽ. Mới nhìn thì một chưởng của ông ta chỉ như tùy ý đánh ra, nhưng đánh trúng ngực Cao Phong lại đau đớn như ngực bị xé rách vậy.

Ánh mắt Cao Phong thoáng qua vẻ chăm chút, sau đó, anh lại xông lên một lần nữa, sử dụng Thất thương quyền của nhà họ Cao ở Thành phố Hòa Bình.

” Ầm! Binh! Binh!”

Mỗi một quyền Cao Phong đánh vào trong không khí đều làm không khí liên tục rung động rồi phát ra tiếng động.

Liên tục đánh ra mấy quyền, sức mạnh lên tiếp chồng lên nhau, làm cho mỗi quyền phía sau đều mạnh mẽ gấp mấy lần quyền phía trước.

Đợi Cao Phong tới gần Thân Thái Nguyên, khi anh đánh ra một quyền cuối cùng, nắm đấm của anh càng vô cùng mạnh mẽ, mang theo sức mạnh kinh khủng như xé rách không khí.

“Ầm!”

Một quyền này của Cao Phong đánh ra giống như là một nắm đấm thép từ trên trời rơi xuống, càng giống như hổ dữ nhào vào mặt, mang theo sức mạnh khủng bố.

Rốt cuộc khuôn mặt vẫn luôn bình tĩnh của Thân Thái Nguyên cũng xuất hiện vẻ căng thẳng. Sau đó, ông ta cũng lập tức thực hiện hành động đối phó tương ứng, đánh ra một quyền về phía Cao Phong.

“Ầm ầm! !”