Rể Quý Rể Hiền

Chương 1905



Chương 1905

Thương Tuấn Hồng cùng với những người khác cũng nhìn về phía Cao Phong với ánh mắt vui đùa.

Không nói đến việc Cao Phong có thể hay không xuất ra cái lễ vật quý giá gì, nếu xem như có thể lấy ra được đồ vật gì quý giá có giá trị liên thành đi chăng nữa, đều khó có thể tiến vào trong ánh mắt của ông cụ Gia Cát.

Bởi vì đối vơi ông cụ Gia Cát, tất cả vàng bạc châu báu ông cụ đều không thèm để ý đến, cũng chỉ có thích nhựng vật nhỏ nhỏ như ngọc thạch thôi.

“Tôi đưa cái gì cho ông cũng là một phần tâm ý của tôi.” Cao Phong nhàn nhạt nói, sau đó từ từ mở cái hộp nhỏ ra.

“Nói như vậy cũng đúng nhưng đây cũng chính là bữa tiệc mừng thọ của dòng họ Gia Cát, anh cũng không thể đem ra một thứ giống như thịt chó viên như vậy, đến cùng cũng sẽ hạ thấp đẳng cấp của lễ mừng thọ.” Thương Tuấn hồng cười lạnh một tiếng.

Những vị khách mời khác mặc dù không có nói chuyện, nhưng cũng đều âm thầm gật đầu.

“Ông Gia Cát, con Cao Phong liền dâng lên ông một khối phỉ thúy Đế vương lục Long thạch chủng, xin ông hãy vui vẻ nhận lấy.”

Sau khi nghe xong câu nói của Cao Phong, trong nháy mắt Lê Tiểu Quyền cùng với Thương Tuấn Hồng liền lâm vào trạng thái sững sờ.

“Anh ta, anh ta, anh ta vậy mà thực sự nguyện ý bỏ ra được, anh ta thực sự có thể đem được loại Long Thạch chủng này đưa ra bên ngoài?” Lê Tiểu Quyền không thể tin được, hoảng sợ mà nói.

Sắc mặt của Thương Tuấn Hồng cũng cực kì khó coi, anh ta tuyệt đối không nghĩ tới, Cao Phong như vậy mà lại có thể ta tay hào phóng đến như vậy.

Nếu đổi lại là anh ta, anh ta cũng không nhất định có thể bỏ được viên phỉ thủy Long thạch chủng này lấy ra ngoài nha!

Dù sao thì viên phỉ thúy loại Băng Chủng này mặc dù hiếm thấy, nhưng cũng không phải là thứ mà trong hàng vạn viên cũng không thể tìm được một viên, chỉ cần dụng tâm đi tìm kiếm một chút, kiểu gì cũng có thể tìm được.

Nhưng mà viên phỉ thúy Đế vương lục Loại Long thạch kia có thể nói là cả thế giới đều hiếm thấy cũng không có gì là quá đáng cả.

Cái thứ đồ vật này nếu được đem đến hội đấu giá để đấu giá, giá trị tối thiểu cũng phải từ hai nghìn tỷ trở lên, nói không chừng giá thành còn muốn cao hơn nữa.

“Vật hiếm có thì quý, mà phỉ thúy Long Thạch chủng này thật sự là quá quý hiếm quá, quý hiếm đi!

Nhưng mà sau câu nói này của Cao Phong, đã có rất nhiều các vị khách mời đều một mặt ngơ ngác.

Phỉ thúy Long Thạch chủng sao???

Đó là đồ vậy gì vậy, tại sao lại chưa từng được nghe nói qua?

Ngoại trừ một số người trong nghề có chút thường xuyên chơi đổ thạch kia, thì còn rất nhiều người thậm chí cũng không biết phỉ thúy Long Thạch chủng là cái thứ gì?

Thậm chí còn có rất nhiều người đều coi như Cao Phong chỉ là đang tùy tiện cầm một khối đồ vật, chỉ đến để lừa gạt ông cụ Gia Cát đâu.

Nhưng mà, bọn họ không có hiểu, cũng không có nghĩa người khác nghe xong sẽ không hiểu được, cũng không có nghĩa là một người chơi ngọc lâu dài như ông cụ Gia Cát sẽ không hiểu được.

Mọi người nhìn thấy ông cụ Gia Cát đầu tiên là sửng sốt gần mười giây đồng hồ, sau đó đột nhiên đứng phắt lên, trừng mắt nhìn chằm chằm vào Cao Phong rồi hỏi: “Cậu nói cái gì? Cậu nói thứ đang ở trong tay cậu là cái gì?”

“Đó là phỉ thúy đế vương lục Long Thạch chủng ạ!” Cao Phong nhàn nhạt lặp lại một câu.

“Không thể nào có khả năng!” Tâm trạng của ông cụ Gia Cát có một chút kích động, ngữ khí kiên định nói: “Long Thạch chủng chỉ có thể tồn tại trong tiểu thuyết, cả đời này tôi đã thu thập hơn một nghìn khối ngọc thạch phỉ thúy đẹp, nhưng cũng đều không thể có được một khối phỉ thúy Đế vương lục Long Thạch chủng!”

“Ông cụ Gia Cát, viên phỉ thúy này mới được cắt ra trọng đại hội đổ thạch, có rất nhiều người quyền cao đến chơi đổ thạch đã tận mắt chứng kiến.” Cao Phong nhàn nhạt giải thích nói.

Ở trong bữa tiệc này cũng có một số người đã tham gia đại hội đổ thạch đêm đó, nhưng bọn họ lúc này cũng không có ý tứ ra nói chuyện giúp cho Cao Phong, từng người một đều giữ thái độ im lặng.