Rể Quý Rể Hiền

Chương 1911



Chương 1911

Dù sao đây cũng chính là đại biểu cho một trong ba dòng họ lớn dòng họ Phạm mag!

Dòng họ Phạm có thể phái người đi tới đây, đây cũng tuyệt đối là cho dòng họ Gia Cát đủ mặt mũi.

Phạm Thanh Nhiên chậm rãi cất bước đi đến, hưởng thụ lấy vô số ánh mắt phức tạp xung quanh của mọi người.

Nhưng mà, thời điểm cô nhìn thấy Cao Phong bên này, đầu tiên Phạm Thanh Nhiên liền nhìn thoáng qua chỗ của Lâm Hướng San, bỗng nhiên nhịn không được mà nhăn hàng mì lại.

Cô cũng không biết vì lí do gì, khi cô nhìn thấy Lâm Hướng San cùng với Cao Phong ngồi gần nhau như vậy, vậy mà có thể để lại cho cô một loại cảm giác cực kì không thoải mái.

Là một người phụ nữ mạnh mẽ, lòng chiếm hữu của cô ta cũng rất mạnh mẽ.

Phạm Thanh Nhiên, chính là một người có tính cách cực kì mạnh mẽ.

“Phạm Thanh Nhiên, Thanh Nhiên… cái tên này cũng có chút ý tứ.” Cao Phong sờ lên cằm, cười nhạt nói.

“Anh có ý gì vậy? Tôi cũng cảm thấy cái tên Thanh Nhiên cũng thật là dễ nghe nha!” Lâm Hướng San hơi nghi hoặc một chút.

Lý Khải Kiệt đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó mới nhỏ giọng nói: “Cậu chủ Cao nói là, có cái thành ngữ gọi là, sóng lớn như thanh nhiên?”

“Hừ, tôi cũng không có nói như vậy.” Cao Phong tằng hắng một cái trả lời, một bên lại nhìn một chút trên người Phạm Thanh Nhiên.

Hừ đúng là người cũng như tên, quả thật cũng không nhỏ.

“Thanh Nhiên, ông Gia Cát không nghĩ cháu sẽ tới đâu?” Ông cụ Gia Cát rất là vui vẻ.

“Thanh Nhiên mới từ bên Hòa Kỳ trở về nước, nghe nói đến lễ mừng thọ của ông Gia Cát, vậy nói gì thì nói cũng muốn tới xem một chút.” Phạm Thanh Nhiên cười nói.

“Tốt! Rất tốt!”

Ông cụ Gia Cát vừa chà tay vào khối phỉ thúy Long Thạch chủng, vừa cười vừa nói.

“Ông Gia Cát khối phỉ thúy này nhìn không tệ đi?” Phạm Thanh Nhiên cười nhạt một tiếng, rồi để ông lão kia đem phỉ thúy loại Kim ti bỏ vào phần hạ lễ trên mặt bàn cho ông cụ.

Trước đó đã có khối phỉ thúy Long Thạch chủng của Cao Phong, vậy thì khối loại Kim ti của bọn họ, hiển nhiên có chút không ra gì.

“Đúng vậy không tệ a….tại vì chính Thương Tuấn Hồng bọn họ nói rằng cái khối phỉ thúy này lai lịch bất chính, cho nên hiện tại ông có chút xoắn xuýt.”

“Thanh Nhiên, từ nhỏ cháu đã thông minh, có thể giúp ông Gia Cát nghĩ ra cái biện pháp nào sao?” Ông cụ Gia Cát cười rất tốt bụng.

“Khối phỉ thúy này có nguồn gốc bất chính sao? Cháu đã tận mắt nhìn thấy Cao Vũ tách mở nó ra ở trên bàn giải thạch ra khối phỉ thúy Long Thạch chủng này mà, làm sao lại có thể có lai lịch bất chính được.”

“Là người nào có thể nói ra những loại lời như thế này? Người đó dám đứng rra đây cùng tôi đối chất không?” Phạm Thanh Nhiên hơi bĩu môi, sau đó quay người nhìn về phía mọi người nói.

Không cần phải dùng não để nghĩ, cô cũng đều biết được lời này do ai nói ra, nhưng cô cũng lười đi vạch trần đám người hai người Lê Tiểu Quyền.

“Cháu tận mắt nhìn thấy sao? Đây quả thật là do chính tay Cao Vũ mở ra sao?” Gia Cát Kiến Nguyên hoảng sợ, nói.

“Đương nhiên, Phạm Thanh Nhiên cháu đây chưa từng nói dối bao giờ.” Phạm Thanh Nhiên từ tốn nói, giọng điệu cũng vô cùng mạnh mẽ.

Lúc này sắc mặt của Lê Tiểu Quyền cùng với Thương Tuấn Hồng đồng thời trắng bệch, trên trán của bọn họ còn lấm tấm những giọt mồ hôi mịn.

Đừng nói những gì mà Phạm Thanh Nhiên nói vốn chính là lời nói thật, cho dù lời nói của Phạm Thanh Nhiên chính là nối dối đi chăng nữa, nhưng bọn họ cũng không thể phản bác lại được mà!

Trước đó bọn họ đều không biết thân phận của Phạm Thanh Nhiên, cho đến hiện tại mới biết bọn họ nào còn dám nhảy nhót nữa?

Nếu nhà họ Phạm nghĩ đến muốn diệt trừ bọn họ, thì đó cũng là chuyện mà chỉ cần một câu nói mà thôi!

Lúc này Lê Tiểu Quyền mới chợt nhớ ra, ở đại hội đá thạch trong khi anh ta đang đánh cược thạch còn mắng luôn cả Phạm Thanh Nhiên.