Rể Quý Rể Hiền

Chương 2425



Chương 2425

Hắn là con gián đập mãi không chết à? Sao càng đánh càng hung hãn vậy?

Ống tuýp bay lượn giữa không trung gõ vào nhau tạo ra tiếng leng keng vang dội.

Ống tuýp là hung khí có sức nặng và cứng, khi va vào nhau thì phản lực rất mạnh khiến ai cũng phải run tay.

Mà lúc này, một mình Cao Phong đấu với mấy chục người, mỗi người một lần cũng khiến anh khó mà chống đỡ.

Tay Cao Phong đau đớn, lực đánh tay cũng yếu đi, tay cầm ống tuýp run rẩy.

Cao Phong thở gấp, lồng ngực nhấp nhô phập phồng.

“Đánh anh ta đi!” Gã tóc vàng đứng lên hô hào.

Bọn chúng nhanh chóng tấn công Cao Phong từ bốn phương tám hướng.

Cao Phong chật vật đánh, rồi lại né từng gậy bọn chúng vụt tới.

“Cao Phong, cẩn thận!”

Bỗng nhiên, Phạm Thanh Nhiên thét lên sợ hãi, cô ta đẩy cửa xe ra ôm ghì giữ lấy Cao Phong. Cao Phong giật mình xoay người lại.

Gã tóc vàng thừa dịp Cao Phong phân tâm, cầm đao xông tới.

Mũi đao sắc bén như vậy nếu đâm vào người, e rằng Cao Phong sẽ lành ít dữ nhiều.

Phạm Thanh Nhiên không kịp nghĩ gì, ném điện thoại ra, chắn trước người Cao Phong.

Gã tóc vàng đỡ lấy chiếc điện thoại, cầm đao tiếng tục xông đến.

Sau đó đâm theo quán tính định đâm vào bụng Phạm Thanh Nhiên.

“A!”

Cao Phong trợn trừng mắt, hét to một tiếng, sau đó nhanh chóng xoay người lại.

“Xoạt!”

Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc. Cao Phong ôm Phạm Thanh Nhiên tránh sang chỗ khác, sau đó giữ lấy cổ tay của gã tóc vàng.

“Răng rắc!”

Tiếng xương gãy vang lên, cổ tay thanh niên kia bị Cao Phong bẻ gãy đến biến dạng.

Ánh mắt Cao Phong lạnh lùng, sau khi cướp lấy đao bèn đâm vào người gã tóc vàng.

“Phập!” một tiếng, mũi đao dính máu đâm sâu vào đầu gã tóc vàng.

Bây giờ Cao Phong giống như đã phát điên, không khác gì một con quỷ khát máu lạnh lùng tàn nhẫn, hắn rút đao ra rồi lại đâm thêm một nhát.

“Phập!”

Âm thanh đáng sợ vang lên, thanh đao lại xuyên qua người của gã tóc vàng.

Khung cảnh rơi vào sự im lặng đầy mùi chết chóc.

Gã tóc vàng trợn mắt nhìn Cao Phong, máu từ khóe miệng chảy ra.

Hắn không thể tin là Cao Phong đã tránh thoát khỏi đòn đánh lén của hắn.

Rõ ràng hắn đã hành động rất nhanh, chỉ cần nửa giây là có thể giết chết Cao Phong rồi.

Sao lại bị Cao Phong giết ngược?

“Rầm!” Gã tóc vàng ngã xuống.

Không ai có thể giải đáp câu hỏi của hắn.

Máu ào ào trào ra từ khóa miệng hắn.

Mũi đao sắc bén ghim vào thân thể gây tổn thương 200% nội tạng.

Nội tạng bị xuất huyết, gã này chắc không sống nổi nữa.

“!” Cả con đường trở nên tĩnh lặng lạ thường.

Máu dính trên thân đao trong tay Cao Phong vẫn nhỏ xuống từng giọt.

Bây giờ trông hắn như tử thần sống làm người ta sợ hãi.

“Lên đi! Người tiếp theo!”

Cao Phong trầm giọng nói, nắm chặt thanh đao, chủ động xông lên.

“Keng!”

Một gã thanh niên cầm theo bản năng cầm ống tuýp lên đỡ đòn, tiếng va chạm vang lên chói tai, nơi tiếp xúc còn ánh lên tia lửa.

Tuy nhiên, chất lượng cây đao vô danh này thực sự tốt, khác hẳn mấy cây đao tầm thường kia

“Đi chết đi!”

Cao Phong lạnh lùng vung đao trong tay.