Rể Quý Rể Hiền

Chương 2449



Chương 2449

Lê Tiểu Quyền không nói hai lời, hướng về phía chiếc ghế đạp một cái, khiến chiếc ghế văng ra xa.

“Rác rưởi.”

Lê Tiểu Quyền đang cảm thấy tự hào, đứng lên, quay trở lại bàn rượu ngồi xuống.

Cao Phong cùng thương Tuấn Hồng không nhịn được, cười ha ha một trận.

“Anh Phong, Phương Tuấn Hồng, hai người cười cái gì chứ?”

Đôi mắt Lê Tiểu Quyền hiện lên vẻ nghi hoặc, ngón tay búng một cái, vẻ mặt tỏ ra kiêu ngạo nói: “Tôi thấy có kẻ cản đường, liền dùng chân đạp cho một cái, làm cho nó ngã lăn ra, không phải sao?”

“Phải, phải!” Cao Phong chống tay lên trán, dở khóc dở cười.

Đồng thời đầu anh cũng ong ong nhức mỏi, hiện tại chỉ muốn trở về nghỉ ngơi.

“Được rồi, để tôi tiễn anh Phong trở về phòng nghỉ ngơi, ngày mai còn phải lên máy bay.”

Cơ thể Phương Tuấn Hồng lung lay đứng không vững, anh ta vỗ vào đầu của Lê Tiểu Quyền.

“À, được, đi thôi, đi thôi!”

Lê Tiểu Quyền buồn ngủ đứng dậy, sau đó đi theo Thương Tuấn Hồng cùng Cao Phong lên phòng.

Cao Phong vốn dĩ không định để bọn họ đưa lên phòng, nhưng anh cảm thấy mình đã say, hai chân đứng có chút run lên.

“Rượu buổi tối ngày hôm nay sao lại nặng như vậy chứ.” Cao phong than thở, đầu đau như muốn nứt ra.

“Anh Phong, Lê Tiểu Quyền đã bỏ thuốc vào rượu của anh, hơn nữa cậu ta cũng đã uống thuốc giải rượu trước, cho nên ngàn chén cũng không say.” Thương Tuấn Hồng không ngần ngại mà nói ra những việc mà Lê Tiểu Quyền đã làm.

Cao Phong đầu càng lúc càng đau nhức, nói: “Được lắm, các anh cậu thắng, các cậu giỏi.”

Ba người khoác vai nhau, cùng bước về phía phòng của Cao Phong.

“Tổng giám đốc Cao Phong, Thương Tuấn Hồng, tôi giao cho anh!”

Vài cô gái ở quầy lễ tân vội vàng chạy đến đỡ ba người họ, muốn đưa ba người về phòng.

“Không cần! Các cô không cần đỡ chúng tôi, chúng tôi uống rượu nhưng không hề say! Không cần các cô đỡ!”

Lê Tiểu Quyền không hề cảm kích, mà còn trực tiếp hất vài người lễ tân ra.

Tuy nhiên bọn họ vẫn đi theo phía sau, đợi đến khi ba người Cao Phong, lê Tiểu Quyền cùng Thương Tuấn Hồng vào phòng rồi mới rời đi.

“Anh Phong, buổi tối hôm nay, tốt nhất anh lên hưởng thụ cho thoải mái, em sẽ không rót nước cho anh nữa, đã có người rót nước cho anh rồi!”

Thân hình Lê Tiểu Quyền đứng không vững, khẽ chảo đảo bên cạnh giường, nhìn Cao Phong nói.

“Cút đi, mau cút đi! Hừm, đau đầu quá.” Cao Phong nhắm mắt lại, đưa tay lên xoa đầu.

“Đi thôi, Thương Tuấn Hồng, chúng ta đi!”

Lê Tiểu Quyền đi đến phòng tắm rồi đưa tay lên gõ cửa, nói: “Giao cho cô đấy!”

“Được.” Trong nhà tắm truyền đến một tiếng nói nhỏ nhẹ như muỗi.

“Lạch cạch!”

Cửa phòng bị khóa lại, Lê Tiểu Quyền cùng Thương Tuấn Hồng khoác vai nhau rời đi.

“Lê Tiểu Quyền, cậu nói thật cho tôi biết, người đặc biệt đó cậu thuê với giá bao bao nhiêu vậy? Tôi sẽ chịu một nửa số tiền với cậu!”

“Vì hạnh phúc của anh Phong, tôi nhất định phải góp một phần công sức chứa.” Thương Tuấn Hồng nghiêm giọng nói.

Lê Tiểu Quyền nghe thấy vậy, dùng tay xoa mạnh lên khuôn mặt của mình, than thở nói: “Thuốc giải rượu thật vô dụng, sao tôi vẫn cứ choáng váng như thế này?”

“Cậu mau cút đi, Cậu có biết anh Phong có thể uống được bao nhiêu không? Nếu không có thuốc giải rượu, hai chúng ta sớm đã nằm úp trên mặt bàn rồi.” Thương Tuấn Hồng vươn tay vỗ mạnh lên vai Lê Tiểu Quyền.

“Không đúng, cậu đừng có mà đánh lạc hướng chứ, mau nói cho tôi biết, cô minh tinh kia là sao, cậu thuê với giá bao nhiêu tiền?” Thương Tuấn Hồng lại hỏi.

Lê Tiểu Quyền dừng một chút, sau đó nói: “Tôi nói không đáng bao nhiêu, nếu tôi nói tôi không mất tiền thuê về cậu có tin không?”

“Không thể nào!” Thương Tuấn Hồng căn bản không tin, nói: “Tôi thấy ít nhất cậu cũng bỏ ra ba triệu, tuy cô ta là người mới, nhưng chắc chắn cũng là người có danh tiếng!”

“Không giống như anh nói, tôi căn bản không mất một đồng để thuê cô ta, cô ta nguyện muốn giúp đỡ tôi, ban đầu tôi có bỏ ra mười triệu để thuê cô ta, cô ta tưởng phải phục vụ tôi nên gật đầu đồng ý.”

“Sau đó anh đoán xem chuyện gì xảy ra? Tôi nói cô ta đi theo tôi giải khuây cho anh Phong, cô minh tinh đó trực tiếp đáp ứng, còn nói sẽ không cần tiền?” Lê Tiểu Quyền kể lại mọi chuyện.