Rể Quý Rể Hiền

Chương 2474



Chương 2474

Thủ đoạn độc ác cỡ này, ngoại trừ Cao Anh Hạo thì còn ai có thể làm được cơ chứ?

Chắc chắn Cao Anh Hạo muốn anh bị giày vò ở trong đau khổ và tuyệt vọng, sau đó sẽ từ từ chết đi có đúng không?

Nhưng phải khiến anh ta thất vọng rồi.

Vốn dĩ anh đã muốn giết Cao Anh Hạo mà bây giờ ý nghĩ đó của anh còn nhiều hơn vài phần.

Trước đây Cao Anh Hạo lên kế hoạch giết hại ông cụ Cao, sau đó thì đuổi giết Cao Phong và Kim Tuyết Mai, khiến hai người phải lẩn trốn đến Thị trấn Biển Đông. Bây giờ anh ta lại còn phái người tới làm hại con của anh.

Cộng tất cả những tội trạng này lại với nhau thì dù Cao Anh Hạo có chết trăm nghìn lần cũng không đủ.

Cao Phong hít sâu một hơi rồi ngay lập tức gọi một cuộc điện thoại cho Cao Anh Hạo.

“Alo?” Giọng nói lười biếng của Cao Anh Hạo vang lên.

“Mày tắm rửa cho sạch sẽ, nhất là phần cổ, chờ tao đến giết mày đi.” Cao Phong nói bằng giọng âm trầm, mang theo vẻ lạnh lùng tàn khốc đến cùng cực.

Kiều Thu Vân ngồi phía sau không nhịn được mà rùng mình một cái.

Bây giờ khắp người Cao Phong đều tỏa ra sát ý, giống như một con hổ khát máu sắp đi săn mồi khiến cho người ta nhìn thấy mà trong lòng cảm thấy run sợ.

Rốt cuộc thì Kiều Thu Vân cũng hiểu, Cao Phong của ngày hôm nay đáng sợ như thế nào rồi.

“Cao Kình Thiên, mày thật sự cho rằng mày là số một rồi à? Mày đến được Thành phố Đà Nẵng thì nói chuyện tiếp nhé.” Nhưng Cao Anh Hạo không hề hoảng hốt mà chỉ cười lạnh lùng một tiếng rồi trả lời.

Cao Phong hơi trầm ngâm một lát, anh không đề cập tới chuyện liên quan đến kẻ nội gián để tránh rút dây động rừng.

“Hưởng thụ quãng thời gian cuối cùng của đời mày cho tốt vào, mày nhớ kỹ cho tao… Chờ tao quay trở lại nhà họ Cao một lần nữa thì tao sẽ giết một trận long trời lở đất, máu chảy thành sông, không để bất cứ kẻ nào sống sót. Lúc đó chắc chắn máu tươi sẽ nhuộm đỏ khu vực ven biển nhà họ Cao.”

Cao Phong nói từng chữ một, giọng nói hùng hồn, mạnh mẽ. Mỗi một chữ trong câu nói của anh đều ẩn chứa uy quyền to lớn, như thể một thanh kiếm đang treo trên đầu Cao Anh Hạo, bất cứ lúc nào cũng có thể chém bay đầu anh ta xuống.

Cao Anh Hạo trợn trừng hai mắt, cho dù là nói chuyện qua điện thoại di động thì anh ta cũng có thể cảm nhận được sát ý ngập trời và lửa giận vô hạn của Cao Phong. Nên trong khoảng thời gian ngắn, anh ta bị dọa sợ mà không nói thành lời, cứ nghẹn họng mà sững người đứng nguyên tại chỗ.

“Cộp.” Cao Phong đưa tay cúp điện thoại, sau đó anh liếc mắt nhìn Kiều Thu Vân một cái.

Kiều Thu Vân bị ánh mắt của Cao Phong liếc qua thì đột nhiên cả người bà ta run lên một cái.

Đúng là dọa người chết đi được.

Trong đôi mắt anh hiện lên từng tia máu khiến đôi mắt ấy ngập tràn sát ý.

Kiều Thu Vân hoàn toàn không nghi ngờ gì cả, nếu bây giờ bà ta khiêu khích Cao Phong thì chắc chắn bà ta sẽ bị anh giết chết ngay tại chỗ.

“Phù.”

Cao Phong thở dài một hơi rồi kìm nén lửa giận trong lòng xuống. Hận thù chôn sâu vào lòng, chỉ chờ thời khắc sẽ bùng phát.

“Cảm ơn bà đã nhắc nhở tôi, tôi sẽ để đám người Tuấn Hạo qua đây bảo đảm sự an toàn cho bà.” Cao Phong nói xong rồi đi về phía cửa.

“Đến bây giờ mà cậu vẫn không chịu tha thứ cho tôi sao?” Đột nhiên Kiều Thu Vân đứng lên rồi nói bằng giọng khó khăn.

Bước chân của Cao Phong dừng lại vài giây rồi nói: “Chờ Tuyết Mai được cưới hỏi đàng hoàng và được ghi tên vào phả hệ nhà họ Cao, tôi sẽ để bà được tận mắt nhìn thấy cảnh ấy.”

Nói xong câu này, Cao Phong không dừng lại nữa mà xoay người rời đi ngay lập tức.

“Được, được…” Kiều Thu Vân nắm chặt hai tay, bây giờ trong lòng bà ta cảm thấy vô cùng phức tạp.

Đám người Kim Tuyết Mai quay vào chào Kiều Thu Vân một tiếng rồi sau đó cùng nhau rời khỏi.

Cao Phong ở lại với Kim Tuyết Mai một lúc rồi nói anh muốn tới Bất động sản Phong Mai một chuyến để họp bàn với mọi người.

Kim Tuyết Mai là người hiểu chuyện nên tất nhiên là cô biết Cao Phong còn rất nhiều chuyện vẫn chưa giải quyết xong.

Bảy giờ tối.

Phòng hội nghị trên tầng cao nhất của tòa nhà Công ty Bất động sản Phong Mai.

Cao Phong ngồi ở ghế chủ tọa, ánh mắt chậm rãi đảo qua vị trí của từng người.

Số người tham gia hội nghị lần này không nhiều, họ đều là những người mà Cao Phong có yêu cầu nghiêm khắc.

Trong tình cảnh nguy cấp như thế này, cộng thêm việc vừa biết được trong số thuộc hạ của mình có nội gián nên Cao Phong không dám buông lỏng cảnh giác nữa.