Rể Quý Rể Hiền

Chương 2494



Chương 2494

“Cái tên Liễu Tông Trạch vốn có thân phận không thấp, bây giờ lại còn là cấp dưới quan trọng nhất của Cao Phong ở Thành phố Hà Nội, dù thế nào đi nữa, cô cũng không nên làm chuyện gì điên rồ nhé!”

“Chúng tôi có thể nhận ra, cậu ta thật sự rất thích cô. Thật ra hai người các cô cũng có thể có được một kết quả tốt.”

“Nếu cô thật sự làm chuyện gì không tốt, đến lúc đó, sợ ràng cả mấy người chúng ta đều khó giữ được mạng sống!”

Cùng đôi vợ chồng già này vẫn không nhịn được, vẫn mở miệng nhắc nhở Cao Mỹ Lệ một lần.

“Đừng nói nữa!” Cao Mỹ Lệ đột nhiên đứng lên, trách móc hai người một trận.

“Tôi muốn làm gì thì đó cũng là chuyện của tôi, các người chỉ là cha mẹ giả của tôi thôi, hiểu không?”

“Cứ yên tâm hoàn thành chuyện của các người là được rồi, đến lúc đó, các người chỉ mỗi việc lấy tiền công của mình là xong. Không cần các người phải quan tâm đến những chuyện khác, các người cũng không đủ tư cách quan tâm!”

Cao Mỹ Lệ hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người đi vào phòng của mình.

Sau khi tiến vào phòng, Cao Mỹ Lệ dứt khoát khóa trái cửa phòng, sau đó cúi xuống gầm giường rồi cầm ra một cái hộp nhỏ, lấy ra một chiếc điện thoại di động mới.

“A lô! Chú Lực!” Cao Mỹ Lệ gọi điện thoại, giọng nói vô cùng cung kính.

“Thế nào rồi?” Bên đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói trầm thấp.

“Chú đã làm theo kế hoạch, nhưng mà từ đầu đến cuối, Liễu Tông Trạch vẫn không tin tưởng lắm, anh ta nói Cao Phong không phải là loại người như vậy.” Cao Mỹ Lệ nhẹ giọng trả lời.

“Ha ha ha! Đó là chuyện tất nhiên rồi! Nhưng mà cháu cũng không cần phải nóng nảy, những chuyện này đều nằm trong dự liệu của chú rồi.”

“Bọn họ từng cùng nhau trải qua những hoàn cảnh sinh tử, có thể giao mạng sống của mình cho đối phương, tình anh em rất sâu nặng, làm sao có thể hoàn toàn trở mặt chỉ vì một tin nhắn chứ?”

“Tác dụng của tin nhắn này chỉ là một lời nhắc nhở đối với cậu ta mà thôi, để cho trong lòng cậu ta có một cây gai trước.” Chú Lực cười lạnh một tiếng, giọng điệu không thèm để ý chút nào, tựa như mọi thứ vẫn đang nằm trong tầm tay của ông ta.

Hôm nay, Liễu Tông Trạch đã bị Cao Mỹ Lệ hoàn lắc lư đùa nghịch trong lòng bàn tay.

Cái tin nhắn này chỉ có tác dụng làm cho lòng của Liễu Tông Trạch sinh ra một kẽ hở mà thôi.

Càng ngày càng nhiều kẽ hở, rốt cuộc sẽ có một ngày, tình anh em của hai người đó sẽ hoàn toàn sụp đổ.

“Vâng! Cháu đã làm theo lời của chú, cháu nói cho anh ta, cho dù anh ta thật sự hỏi Cao Phong, cũng chỉ càng tăng thêm hiểu lầm mà thôi.”

“Bởi vì từ đầu đến cuối, Cao Phong không hề biết chuyện này. Lúc ấy, cháu dùng số điện thoại của Cao Phong để gửi tin nhắn đến số điện thoại của cháu xong, cháu lập tức xóa bỏ tất cả ghi chép rồi!” Cao Mỹ Lệ lại báo cáo.

Nếu như Liễu Tông Trạch thật sự hỏi Cao Phong, chắc chắn Cao Phong sẽ nói rằng anh không biết chuyện này, như vậy thì Liễu Tông Trạch sẽ nghĩ như thế nào?

Hơn nữa, Cao Mỹ Lệ ở bên cạnh chỉ cần tùy tiện nói đôi câu, chắc chắn Liễu Tông Trạch sẽ cho là Cao Phong đang nói dối.

Cao Mỹ Lệ vô cùng tự tin, bây giờ Liễu Tông Trạch thích cô ta như vậy, chắc chắn anh ta càng tin tưởng vào lời nói của cô ta hơn.

Chú Lực cười lạnh nói: “Cháu làm tốt lắm! Tiếp theo, chúng ta chỉ cần chờ cá cắn câu!”

“Vậy kế tiếp, chúng ta nên làm thế nào đây?” Cao Mỹ Lệ vội vàng hỏi.

“Trước hết cứ từ từ đã, không thể hành động quá vội vàng. Chú sẽ tiếp tục sắp xếp chuyện phía sau cho cháu, cháu cứ làm theo thứ tự là được rồi, từng bước từng bước phá vỡ phòng tuyến trong lòng của Liễu Tông Trạch.”

“Đợi đến thời điểm mấu chốt, lại cho cậu ta thêm một nhát dao chí mạng. Đến lúc đó, cũng không cần lo lắng rằng cậu ta sẽ không trở mặt với Cao Phong, lúc đó mọi chuyện đã không còn phụ thuộc vào ý tưởng của cậu ta nữa!” Chú Lực cười lạnh không dứt.

“Được thôi! Cháu biết rồi!” Cao Mỹ Lệ nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.

“Liễu Tông Trạch và Long Tuấn Hạo là đàn em trung thành nhất dưới tay Cao Phong, nếu bọn họ trở mặt, chắc chắn thế mạnh của Cao Phong sẽ sụp đổ!”

“Cho nên, tác dụng của cháu vô cùng quan trọng đấy! Đúng rồi! Bên phía Long Tuấn Hạo như thế nào rồi?” Chú Lực nhắc nhở một câu rồi lại hỏi.

“Cái tên Long Tuấn Hạo đó đúng là đầu óc có bệnh, hình như anh ta không có hứng thú gì đối với phụ nữ, từ đầu đến cuối vẫn không có cơ hội đến gần anh ta.”

“Mỹ Lệ đã cẩn thận bày ra ván cờ này mà anh ta vẫn không mắc câu, cháu cảm thấy trong đầu anh ta chỉ có mấy chuyện đánh đấm!” Cao Mỹ Lệ nhẹ nhàng lắc đầu.

Chú Lực nghe vậy, nhẹ nhàng gật đầu một cái, ở trong lòng âm thầm tính toán kế hoạch tiếp theo.