Rể Quý Rể Hiền

Chương 2514



Chương 2514

Tại căn biệt thự cao nhất ở khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Cao Phong dìu Kim Tuyết Mai lên phòng ngủ.

Để Kim Tuyết Mai ngồi lên giường, bản thân anh cũng chậm rãi ngồi xổm xuống.

“Tuyết Mai, xin lỗi em.” Cao Phong nắm lấy đôi tay của Kim Tuyết Mai, ngẩng đầu lên đối diện với Kim Tuyết Mai.

“Cao Phong, em không trách anh, thực sự không trách anh đâu, là do em vô dụng, em không giúp gì được cho anh cả.”

“Nếu như em có bối cảnh gia tộc như Phạm Thanh Nhiên thì sẽ không gây ra phiền phức cho anh rồi…” Kim Tuyết Mai tự trách.

“Anh không quan tâm tới thân thế của cô ta, anh chỉ cần em.”

“Em phải hiểu rằng, anh yêu em bởi vì em là Kim Tuyết Mai, chứ không phải vì thân phận hay dòng họ gì đó của em.” Cao Phong nghiêm túc nói.

Kim Tuyết Mai cảm động, nắm lấy tay Cao Phong, kéo Cao Phong đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh mình.

Sau đó nhẹ nhàng nghiêng đầu qua, tựa vào vai Cao Phong.

“Em biết, từ trước đến nay anh chưa từng chán ghét em.”

“Nhưng có lúc, em cảm thấy mình rất vô dụng.” Kim Tuyết Mai tựa đầu vào vai Cao Phong, vẫn chưa thể nghĩ thông suốt mọi chuyện.

“Em chỉ là một người phụ nữ trong một dòng họ nhỏ, trước kia nhà họ Kim chẳng giúp được gì cho anh, thậm chí còn đối xử không tốt với anh.”

“Ngay cả em cũng lạnh nhạt, châm biếm anh, em… rất hối hận…” Giọng Kim Tuyết Mai càng ngày càng nhỏ.

Thời gian đã qua lâu vậy rồi mà cô vẫn cảm nhận được sự bất lực của bản thân cô.

Lần trước, khi ở thị trấn Biển Đông, Cao Phong vẫn chưa khôi phục trí nhớ, muốn có một chiếc xe đồ chơi nhưng Kim Tuyết Mai không mua nổi.

Khi đó cô cảm thấy bản thân cô cực kỳ vô dụng.

Còn lần này, cô lại có cảm giác ấy lần thứ hai.

“Nói gì vậy, không nên nghĩ nhiều như thế.”

Cao Phong sững người, nhắc đến thân thế của Kim Tuyết Mai, anh nhớ tới mặt dây chuyền mà Kim Ngọc Hải giao cho anh.

Thật ra thì Kim Tuyết Mai không phải con cái nhà họ Kim.

Cô chỉ là con gái nuôi của Kim Ngọc Hải và Kiều Thu Vân mà thôi.

Nhưng Cao Phong không biết nói với Kim Tuyết Mai thế nào.

Nếu như cơ hội, anh sẽ giúp Kim Tuyết Mai tìm lại cha mẹ ruột, đó nhất định là chuyện cực kỳ đáng mừng.

Nhưng bây giờ, nếu Cao Phong nói sự thật cho Kim Tuyết Mai biết thì giải quyết được chuyện gì chứ?

Không biết cha mẹ ruột đang ở đâu, chỉ khiến trong lòng Kim Tuyết Mai càng khó chịu hơn mà thôi.

Vì vậy, Cao Phong do dự mãi, tạm thời giữ chuyện này trong lòng.

Có một số việc, quả thực không thể cưỡng cầu.

Nếu có duyên nhất định sẽ gặp được.

“Cao Phong, sau này chúng ta phải làm sao đây?” Kim Tuyết Mai vẫn thấy rất lo lắng.

Dù sao thì thế lực nhà họ Phạm ở thủ đô cực kỳ lớn mạnh.

Ít nhất thì Kim Tuyết Mai không thể so sánh được.

Cứ nói chuyện ngay trước mắt, nhà họ Phạm thu hồi các bố trí trợ giúp cho Cao Phong, thậm chí quay qua giúp phía Cao Anh Hạo…

Cục diện mà Cao Phong phải đối mặt nhất định họa vô đơn chí.

Tất cả nỗ lực trước đó đều trở thành dã tràng xe cát.

Cao Phong nghe vậy thì trầm mặc, chuyện Kim Tuyết Mai có thể nghĩ đến thì đương nhiên Cao Phong cũng đã nghĩ qua rồi.

Nhưng có một số việc, đã biết trước kết quả rồi nhưng vẫn phải làm.

Cao Phong thầm thở dài trong lòng, sau đó nhẹ nhàng nói: “Không sao hết, chuyện em phải làm chính là điều chỉnh tâm trạng của mình thật tốt, đừng nghĩ nhiều nữa.”

“Mọi chuyện cứ để anh giải quyết.”

Nói tới đây, Cao Phong dừng lại một chút, trầm ngâm hai giây rồi mới nói tiếp: “Em và mấy người Kim Vũ Kiên thu dọn… thôi, anh ra ngoài gọi điện thoại cho ông Lâm trước đã.”

Kim Tuyết Mai ôm Cao Phong một cái, sau đó ngoan ngoãn gật đầu.