Rể Quý Rể Hiền

Chương 2528



Chương 2528

Lúc trước tên thanh niên tên là Thuận Tử kia chính là người đưa cơm cho Kiều Thu Vân.

Thanh niên bên cạnh dừng một chút rồi nói: “Con người cũng có người này người kia, không phải ai cũng giống nhau. Đây chính là con đường mà cậu ta đã chọn. Mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, đó đều là lỗi của cậu ta, cậu ta phải tự mình gánh chịu thôi!”

Một tên thanh niên áo đen im lặng suy nghĩ một chút rồi nói: “Trước hết, chúng là cứ liên lạc với bên kia xem sao, quan sát lại tình huống một chút, sau đó chỉnh sửa lại tin tức rồi mới lập tức báo cáo lên phía trên.”

“Những chuyện nhỏ nhặt như thế này đâu có tác dụng gì, như vậy mà cũng cần phải báo cáo sao?” Một tên thanh niên tóc dài cảm thấy điều này là không cần thiết.

“Không được! Bắt buộc phải báo cáo! Có những lúc, chúng ta cảm thấy đó chỉ là những chuyện nhỏ nhặt, nhưng có lẽ đối với những người phía trên, đó lại là đầu mối vô cùng mấu chốt, nếu chúng ta tùy tiện không báo cáo, có thể làm lỡ thời cơ dẫn đến rất nhiều hậu quả nghiêm trọng mà không ai gánh nổi.”

Người đàn ông kia gật đầu một cái, sau đó bắt đầu gọi điện thoại liên lạc với người khác.

Còn mấy người đàn ông còn lại đã theo dõi hành tung của Thuận Tử.

Lâm Vạn Quân dựa theo sự sắp xếp của Cao Phong, mấy ngày nay đều âm thầm giám sát và khống chế nhóm người từng trông coi Kiều Thu Vân.

Trong quá trình giám sát này, đúng là đã phát hiện ra một vài dấu vết khác thường.

Trong đó có hai người, làm việc vô cùng không quy luật, hơn nữa thường xuyên thích ra ngoài và tiếp xúc với người khác.

Toàn bộ những người này đã được chỉnh sửa lại thành một danh sách rồi báo cho Lâm Vạn Quân.

Trong biệt thự trên đỉnh Núi Bồng Thiên, Kim Tuyết Mai nằm trong lòng Cao Phong, hai người đang nhỏ giọng tâm sự với nhau.

Mà ngay lúc này, điện thoại của Lâm Vạn Quân gọi đến.

“Cậu Phong! Có tình huống mới! Bên cạnh cậu có ai khác không?” Điện thoại vừa kết nối, Lâm Vạn Quân lập tức hỏi thẳng vào vấn đề.

“Bên cạnh cháu cũng chỉ có Tuyết Mai mà thôi. Không sao cả, chú cứ nói đi!” Cao Phong gật đầu một cái.

Anh luôn tin tưởng Kim Tuyết Mai một trăm phần trăm, nên tất nhiên dù chuyện bí mật đến cỡ nào, anh cũng không tìm cớ lừa gạt cô.

“Ngay vừa rồi, bên phía chúng ta có một người tên là Thuận Tử đã làm một chuyện.”

Lâm Vạn Quân dùng lời nói đơn giản nhất, thuật lại hoàn chỉnh mọi chuyện cho Cao Phong nghe.

“Thuận Tử à! Hình như cháu cũng có chút ấn tượng về người này…”

Cao Phong sờ sờ lên trán của mình, cẩn thận nghĩ lại một chút xem mình đã nghe thấy cái tên này ở đâu.

“Cậu ta không phải là một trong những người đã đi khỏi nhà họ Cao cùng mấy người anh Thành chứ?” Cao Phong hỏi.

“Không phải! Nhưng hình như đúng là từ nhà họ Cao đi ra ngoài.” Lâm Vạn Quân gật đầu một cái.

Cao Phong nhíu mày, suy nghĩ về cái tên Thuận Tử này một chút, tại sao cậu ta phải làm như vậy.

“Có vẻ cậu ta nhằm vào một điều gì đó, cậu ta thuê người nói vậy chính là nói cho Tông Trạch nghe, đồng thời ám chỉ một điều gì đó! Nhưng chúng ta không biết cậu ta có ý gì!”

“Không nên khách khí với vợ của bạn bè sao? Câu nói này hoàn toàn không để lại manh mối gì, làm người ta cảm thấy khó hiểu quá!” Cao Phong cũng nghĩ mãi mà vẫn không hiểu được.

Chỉ dựa vào một câu nói mà ra ý định của Thuận Tử thì đúng là một việc khá khó khăn.

Nhưng hết lần này tới lần khác, anh lại không thể bắt Thuận Tử lại rồi ép hỏi.

Bây giờ chỉ trông cậy vào Thuận Tử tiếp xúc càng nhiều người hơn, đến lúc đó, cũng tiện cho anh có thể tìm hiểu đến tận nguồn gốc, cố gắng tìm ra nhiều tên gián điệp hơn.

Nếu như bắt Thuận Tử lại, chắc chắn sẽ đánh rắn động cỏ, những tên gián điệp kia cũng sẽ cảnh giác, lập tức ẩn núp, đến lúc đó việc tìm kiếm lại càng khó khăn hơn.

Cho nên bây giờ, có vẻ Cao Phong đã đi vào ngõ cụt.

“Trong khoảng thời gian này, Thuận Tử có tiếp xúc với nhiều người không?” Cao Phong lại hỏi.

“Quá nhiều! Còn có rất nhiều thành viên nòng cốt trung thành, quan hệ của cậu ta và rất nhiều người đều khá tốt, cho nên từ đầu đến cuối, chúng ta không có cách nào xác định chắc chắn xem rốt cuộc ai là gián điệp!” Lâm Vạn Quân cũng cảm thấy hơi nhức đầu.

Bây giờ đã xác định là Thuận Tử chính là một tên gián điệp.

Nhưng cũng không thể khẳng định toàn bộ những người mà Thuận Tử từng tiếp xúc đều là gián điệp chứ?

Cậu ta còn tiếp xúc với Cao Khai Thành đấy, nhưng chắc chắn Cao Khai Thành không phải là gián điệp.

“À!” Cao Phong hít một hơi, cũng cảm thấy hơi buồn phiền.