Rể Quý Rể Hiền

Chương 2537



Chương 2537

“Cha cứ yên tâm đi! Trong lòng con tự hiểu rõ.”

Phạm Thanh Nhiên có vẻ không kiên nhẫn, sau khi nói xong, cô ta lập tức cúp điện thoại.

“Đúng là trò cười! Chỉ là Kim Tuyết Mai mà còn mơ tưởng đến chuyện quen biết nhà họ Diệp sao?”

“Sợ là ngay cả một người giúp việc của nhà họ Diệp, Kim Tuyết Mai cũng không có tư cách quen biết chứ?”

Phạm Thanh Nhiên khịt mũi coi thường suy đoán của Phạm An Quốc. Hoặc có thể nói là bản thân cô ta không muốn tin tưởng khả năng này.

Nếu như Kim Tuyết Mai thật sự có thân phận lớn đến như vậy, làm sao cô ta phải trải qua cuộc sống lâu nay? Làm sao lại có bộ dáng như bây giờ?

Trong đầu Phạm Thanh Nhiên đang âm thầm suy nghĩ một hồi lâu, sau đó nhanh chóng nghĩ ra một kế hoạch.

Ngày hôm qua, cô ta chỉ một thân một mình đến núi Bồng Thiên, đúng là đột nhiên xung động!

Lần này, cô ta phải làm chuẩn bị chu đáo rồi mới hành động.

Trong biệt thự trên đỉnh núi Bồng Thiên, vào sáng sớm, Cao Phong đã nhận được rất nhiều điện thoại, toàn bộ đều là Phạm Thanh Nhiên gọi đến.

Nhưng mà Cao Phong không hề nhận một cuộc gọi nào, cuối cùng dứt khoát kéo Phạm Thanh Nhiên vào danh sách đen, lúc này mới coi như yên tĩnh.

“Nếu không phải bây giờ vẫn còn cần sự giúp đỡ của nhà họ Phạm, cho nên không thể xé rách da mặt, từ đầu đến cuối, anh đã không thèm phản ứng cô ta.” Cao Phong hừ lạnh một tiếng.

Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo Cao Phong từ phía sau và nhẹ giọng nói: “Không sao đâu! Em hiểu mà!”

Kim Tuyết Mai vừa nói vừa giúp Cao Phong chỉnh sửa cổ áo sơ mi.

Cao Phong gật đầu một cái, tiếp tục trò chuyện với Kim Tuyết Mai một lát rồi dứt khoát xuống núi, chạy tới Công ty Bất động sản Phong Mai.

Tuy nói anh đã giao rất nhiều chuyện cho cấp dưới đi làm, nhưng Cao Phong cũng không có thể thực sự vung tay làm ông chủ, không cần quan tâm đến bất cứ chuyện gì.

Có một số việc, vẫn phải đích thân anh đi làm thì anh mới có thể yên tâm.

Hơn nữa, quan trọng nhất là hôm nay anh muốn tìm Liễu Tông Trạch, thẳng thắn trò chuyện một chút.

Đến Công ty Bất động sản Phong Mai, Cao Phong đi tìm Lâm Vạn Quân trước, sau khi nói chuyện một lúc, anh mới đi thẳng tới văn phòng của Liễu Tông Trạch.

“Ồ! Hôm nay không đi hẹn hò sao?” Cao Phong đẩy cửa đi vào, đúng dịp thấy Liễu Tông Trạch ngồi trước máy vi tính, gọi điện thoại.

“Anh Phong tới rồi à! Mau ngồi đi! Mau ngồi xuống đi!” Liễu Tông Trạch vội vàng gọi Cao Phong ngồi xuống, trông có vẻ vô cùng nhiệt tình.

Cao Phong gật đầu một cái, ngay sau đó ngồi ở lên ghế sofa, mà Liễu Tông Trạch cũng nhanh chóng rót một tách trà tới.

“Đừng vội làm việc, tôi đang muốn hỏi thăm về chuyện của cậu và Cao Mỹ Lệ.”

Cao Phong cảm thấy quan hệ giữa mình và Liễu Tông Trạch đã rất quen thuộc rồi, cho nên cũng không vòng vo mà nói thẳng vào vấn đề luôn.

Nghe thấy những lời này của Cao Phong, bàn tay của Liễu Tông Trạch hơi run một chút, sau đó nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn, ngồi ở phía đối diện với Cao Phong.

“Anh Phong! Anh nói đi!” Liễu Tông Trạch nhìn Cao Phong.

Cao Phong cứ như vậy đối mặt với Liễu Tông Trạch, lời nói đã đến khóe miệng, nhưng anh lại không biết nên mở miệng thế nào mới đúng.

Nếu là trực tiếp nói cho Liễu Tông Trạch, Cao Mỹ Lệ chính là gián điệp, chuyện này sẽ đả kích anh ta mạnh mẽ biết bao nhiêu?

Hơn nữa bây giờ Cao Phong cũng không thể xác định một trăm phần trăm đúng, chuyện này chỉ là nghi ngờ trong lòng anh mà thôi.

Quan trọng nhất là, anh không thể lấy ra đủ chứng cứ.

Trong lòng Cao Phong âm thầm cân nhắc một lúc lâu, cuối cùng anh vẫn mở miệng nói: “Tông Trạch! Tôi cảm thấy cậu và Cao Mỹ Lệ không thích hợp với nhau lắm!”

Nói xong lời này, Cao Phong lập tức nhìn về phía Liễu Tông Trạch, muốn nghe xem Liễu Tông Trạch có suy nghĩ gì.

Liễu Tông Trạch nghe vậy lập tức sửng sốt, sau đó ho khan một tiếng rồi cười nói: “Anh Phong! Anh đừng nói như vậy, tôi và Mỹ Lệ thật sự yêu nhau, rất thích hợp đấy chứ!”

Mặc dù anh ta đang cười nói, nhưng giọng nói lại vô cùng kiên định chứ không hề có một chút đùa giỡn.

Cao Phong im lặng, dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn và hỏi: “Cậu hiểu rõ cô ta sao? Cậu biết rõ về quá khứ của cô ta sao? Cậu không biết gì cả, cần gì phải cố chấp?”