Rể Quý Rể Hiền

Chương 2545



Chương 2545

“Con mẹ nó! Cậu vẫn còn dám trả lời cứng rắn đúng không!” Long Tuấn Hạo mắng một câu, lại là một chuỗi tiếng bịch bịch vang lên, một loạt nắm đấm liên tục nện lên người Liễu Tông Trạch.

“Binh! Ầm!”

Quả đấm nện lên da thịt không một chút nể nang gì.

“Cậu có phục hay không?”

“Không phục!”

“Vậy là vẫn đánh nhẹ rồi!”

“Binh! Binh!”

“Có phục hay không?”

“Phục! Tôi phục rồi được chưa?”

Liễu Tông Trạch thực sự không gánh nổi một cơn mưa nắm đấm của Long Tuấn Hạo, vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ.

“Tôi hỏi lại cậu, bây giờ cậu đã tỉnh táo chưa?” Long Tuấn Hạo đưa tay chỉ thẳng vào mũi của Liễu Tông Trạch.

Lúc này, hai hốc mắt của Liễu Tông Trạch bầm đen, ngay cả lỗ mũi cũng đang chảy máu, anh ta gật đầu nói: “Tôi tỉnh táo rồi!”

“Suy nghĩ một chút xem, cậu nói những lời kia với anh Phong có đúng hay không?” Long Tuấn Hạo lại hỏi tiếp.

“Không đúng…” Cũng không biết Liễu Tông Trạch thật sự bị Long Tuấn Hạo đánh tỉnh, hay là sợ Long Tuấn Hạo lại đánh anh ta, dù sao anh ta không hề có một chút xíu cãi lại.

“Chết tiệt!”

Long Tuấn Hạo mắng một tiếng, thở phì phò đứng lên, ngồi lên sofa và thở hổn hển.

“Tôi đã biết hết mọi chuyện rồi, ông Vạn Quân đã nói với tôi.” Long Tuấn Hạo phun ra một ngụm khói rồi nói.

Liễu Tông Trạch từ dưới đất từ từ bò dậy, lau máu mũi rồi nói: “Cậu và Mỹ Lệ cũng tiếp xúc không ít, tôi để cho cậu nói xem, cô ấy là người thế nào?”

“Tôi mặc kệ cô ta như thế nào, tôi cũng không biết cô ta có vấn đề hay không.”

“Nhưng Long Tuấn Hạo tôi biết, chắc chắn anh Phong và ông Vạn Quân sẽ không bịa đặt hoàn toàn.”

“Tôi không biết Cao Mỹ Lệ là người nào, nhưng tôi biết nhân phẩm của anh Phong, hiểu rõ anh ấy là dạng người gì.” Long Tuấn Hạo trả lời thẳng thừng, đơn giản và thô bạo.

Liễu Tông Trạch cầm khăn giấy xoa xoa lỗ mũi, ngẩng đầu nói: “Ý chính là cậu và mấy người anh Phong đều có quan hệ tốt chứ gì? Ý là tình cảm của ông đây và anh Phong chỉ là giả vờ ngoài miệng sao?”

“Đừng léo nha léo nhéo đâm chọc kiểu đó! Lại dám hò hét với tôi, tôi còn đánh cậu nữa bây giờ!” Long Tuấn Hạo bắt chéo hai chân, từ đầu đến cuối không thèm phản ứng Liễu Tông Trạch.

Có lẽ biểu hiện của Liễu Tông Trạch sẽ có tác dụng đối với Cao Phong, nhưng chẳng có ích lợi gì trước mặt Long Tuấn Hạo, Long Tuấn Hạo thích hành động đơn giản thô bạo, nên những thứ này không có một chút xíu tác dụng nào.

“Long Tuấn Hạo! Tôi rất nghiêm túc nói cho cậu biết, nếu như các cậu thật sự tổn thương Mỹ Lệ, vậy thì từ nay về sau, chắc chắn tôi sẽ không đến Khối tập đoàn Đế Phong nữa!”

“Cậu biết anh Phong là dạng người gì, tôi cũng biết Mỹ Lệ là dạng người nào.” Liễu Tông Trạch cắn răng.

Long Tuấn Hạo không nhịn được đứng lên, vung tay ném ra một vật.

“Rầm!”

Đồ vật rơi lên mặt bàn, đó là một vật hình tròn dẹp, nhỏ nhắn xinh xắn, trông có vẻ không tầm thường chút nào.

“Thứ gì vậy?” Liễu Tông Trạch lập tức sửng sốt.

“Cao Mỹ Lệ có vấn đề hay không, cậu nói không tính, nó mới có thể quyết định.” Long Tuấn Hạo cười thách thức.

“Rốt cuộc đây là cái gì? Cậu lại làm trò gì đấy?” Liễu Tông Trạch cầm lên xem một chút.

Anh ta biết là gần đây Long Tuấn Hạo say mê vũ khí quân đội.

Cái gì máy cảnh báo, máy thu phát tín hiệu và một số đồ vật mà chỉ có quân trinh sát mới có thể dùng đến, nói chung anh ta đã nghiên cứu không ít đồ vật.

“Đây là loại thiết bị theo dõi mới nhất, đừng thấy nó nhỏ bé, nó có rất nhiều chức năng đấy, chất lượng microphone có thể chính xác đến từng nanomet!”

“Tóm lại, nó có thể thỏa mãn các loại nhu cầu trong rất nhiều trường hợp.” Long Tuấn Hạo cười hì hì giải thích.

“Cậu cho tôi cái này để làm gì?” Liễu Tông Trạch đột nhiên không phản ứng kịp.

“Cậu không phải nói là Cao Mỹ Lệ không có vấn đề gì sao, còn chưa tiếp xúc với những người khác đúng không?”