Rể Quý Rể Hiền

Chương 2565



Chương 2565

“Cho nên việc giết Cao Phong không phải mục đích chính, mục đích là phải khiến cho họ tức giận, trở mặt với nhau, tốt nhất là tự giết lẫn nhau, chúng ta có thể xem nghêu cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, đương nhiên cũng không cần lo lắng chuyện họ đánh tới Thành phố Đà Nẵng.”

Hôm nay tâm trạng của chú Lực không tệ, nên ông ta nói rõ ràng mọi cái lợi cái hại trong chuyện này cho Cao Mỹ Lệ nghe.

“Chú Lực! Cháu đã hiểu rồi!” Cao Mỹ Lệ trịnh trọng gật đầu.

“Hiểu rõ là tốt! Tiếp tục phát triển tình cảm với Liễu Tông Trạch, phải để cho cậu ta không thể rời xa cháu, hiểu không?”

“Đến lúc quan trọng, có thể làm một chút hy sinh cần thiết.”

“Chỉ cần có thể đạt được mục đích cuối cùng, cái gì cũng có thể hy sinh.” Chú Lực lại dặn dò một hồi.

“Vâng!” Cao Mỹ Lệ nhẹ nhàng gật đầu.

“Chờ bước tiếp theo của kế hoạch đi.” Chú Lực nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại.

Cao Mỹ Lệ từ từ bỏ điện thoại xuống giường, lại cầm một cái điều khiển trên giường lên.

Giấy dán tường phía trên mặt bàn là ảnh chụp chung của Cao Mỹ Lệ và Liễu Tông Trạch với nhau.

Trong tấm ảnh, Liễu Tông Trạch cười rất chân thành, cũng rất thẳng thắn, lộ ra hai hàm răng trắng noãn.

Nhìn qua trông rất đẹp trai lại vô cùng tỏa sáng.

Ánh mắt Cao Mỹ Lệ lóe lên một cái, sau đó nhanh chóng bấm trên điện thoại khóa bức màn lại, nhẹ nhàng nhét vào dưới gối đầu.

“Trung và hiếu rất khó vẹn toàn! Liễu Tông Trạch! Đời này em phải có lỗi với anh rồi.”

“Nếu có kiếp sau… Em sẽ làm trâu làm ngựa trả lại cho anh.” Cao Mỹ Lệ nằm trên giường, thầm thì tự nói.

Một đêm trôi qua, mặt trời mới lại mọc lên.

Lúc này, cách ngày Cao Phong và nhóm người kia tụ họp đã qua được hai ngày.

Trong khoảng thời gian hai ngày này, toàn bộ thành phố Hà Nội đều điều chỉnh quân đội để chuẩn bị chiến đấu, vận sức chờ phát động, nên các công tác cần chuẩn bị thì cũng đã chuẩn bị xong.

Lần này, thành phố Hà Nội chắc chắn muốn dốc hết lực lượng để diệt sạch nhà họ Cao.

Trận chiến cuối cùng, không phải anh chết thì chính là tôi chết.

Cho dù là người mạnh như Cao Phong cũng không dám có chút lơ là nào.

Ngoài ra, ở vùng Tam Giác Vàng có hơn năm nghìn chiến sĩ Phong Hạo cũng đã ngo ngoe rục rịch đuổi tới thành phố Hà Nội.

Bây giờ ở thành phố Hà Nội đã có bốn nghìn chiến sĩ Phong Hạo tụ lại, đồng thời còn có khoảng một nghìn người cũng sẽ tới trong hôm nay, toàn bộ đều đến đủ.

Mặc dù giữa Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch cũng không thoải mái gì, nhưng mà đó là việc cần làm vẫn phải làm.

Tất cả thành viên đều tiến hành ghi chép hồ sơ, sắp xếp chỗ ăn chỗ ngủ, đấy là một công việc có khối lượng vô cùng lớn.

Mà Liễu Tông Trạch có hờn dỗi đi nữa nhưng là công việc thì cũng sẽ không bỏ qua.

Cho nên ngược lại không có gì quá lộn xộn.

Tất cả đều tiến hành đâu vào đấy.

Ngay cả những người bình thường ở Thành phố Hà Nội cũng cảm nhận được được bầu không khí vô cùng không đúng, trong lúc nhất thời đều thành thật hơn không ít.

Bao gồm cả những thế lực nhỏ bình thường vô cùng rối loạn thì hai ngày nay họ cũng thành thật hơn, rụt cổ lại không còn dám nhảy nhót lung tung nữa.

Từ phía Đông vừa ửng sắc sáng, mặt trời màu đỏ hồng vừa mới nhô ra một nửa thì Cao Phong đã thức dậy lên núi Bồng Thiên tập luyện một hồi.

Cả người mặc một bộ đồ thể thao thuần màu trắng, số đo có vẻ hơi rộng rãi cũng không thể che khuất được dáng người mạnh mẽ kia.

Sau khi rèn luyện xong, Cao Phong thoải mái ăn hai miếng đồ ăn sáng, rồi ngồi yên tĩnh trong nhà một hồi, sau đó trực tiếp chạy tới bất động sản Phong Mai.”

Ông Vạn Quân nói rất đúng, nhân phẩm của Liễu Tông Trạch không xấu chỉ là nhất thời bị mê hoặc mờ mắt mà thôi.

Mà Cao Phong đã làm anh em với anh ta, được anh ta gọi một tiếng anh Phong thì không thể nhìn anh ta càng ngày càng lún sâu xuống dưới được.

Cho nên việc này chắc chắn anh phải làm.

Hôm nay, anh lại cố gắng nghĩ một chút.

Trên đường, Cao Phong nhận được một tin nhắn từ số lạ.