Rể Quý Rể Hiền

Chương 2574



Chương 2574

Cao Dật Sơn đang bày ra một ván cờ lớn, quân cờ thứ ba đã đánh xuống.

Đồng thời, trái tim Cao Dật Sơn bắt đầu đập thình thịch.

Trông thế cờ trước mắt, chỉ cần một bước nữa, ông ta đã có thể vây giết hơn nửa số cờ của Cao Phong.

Cao Phong có muốn vãn hồi cũng không thể xoay chuyển được nữa.

Chỉ còn một bước! Chỉ còn một bước! Trong lòng Cao Dật Sơn thầm gào thét.

Lúc này, Cao Mỹ Lệ và Liễu Tông Trạch cũng không lên tiếng mà mở to mắt lên xem, rõ ràng là nhìn đến nỗi say mê.

Cao Phong nhẹ nhàng vân vê một quân cờ trắng và cười nói: “Tôi nói ba bước thì đi ba bước.”

Lời nói vừa dứt, quân cờ hạ xuống.

“Cộp!”

Một tiếng vang giòn, cờ trắng nằm chễm chệ trên bàn cờ, kết thúc tất cả.

Nhưng bàn tay Cao Phong vẫn che bàn cờ không nhấc lên, để ba người Cao Dật Sơn lo lắng không thôi.

“Bây giờ ông nhìn lại xem, nước cờ này của tôi có phải là chỉ trông đẹp mà không có ích lợi gì không?”

Cao Phong cười nhạt, thu tay lại.

“Cộp!”

Ánh mắt ba người đồng loạt nhìn sang.

Một khắc sau, ba người sáu mắt lập tức trừng thật lớn, tỏ vẻ không thể tin được.

“Cái gì? Không thể nào!”

Cao Dật Sơn kinh hô, lập tức nhảy bật lên khỏi ghế salon.

Mà Cao Mỹ Lệ cùng Liễu Tông Trạch càng thêm kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ vỏn vẹn một con cờ, thế cục đã biến hóa lớn như vậy.

Trên bàn cờ lúc này, vì một con cờ của Cao Phong mà đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Lúc đầu, nước cờ của Cao Dật Sơn khí thế ngút trời, từng bước ép sát, chỉ cần thêm một bước nữa là đã có thể ép Cao Phong vào đường chết.

Nhưng khi con cờ kia của Cao Phong hạ xuống, mọi chuyện tiếp theo đã thuận lợi hơn.

Thế cục vốn chia năm chia bảy lúc này như được gắn thêm chiếc chìa khóa thần bí, chớp mắt đã kích hoạt nó.

Bên trên Bắc, dưới Nam, trái Tây, phải Đông, giao thoa ngang dọc, hình thành thế cục Cửu Tinh Liên Châu nghịch thiên.

Soi chiếu lẫn nhau, kết hợp chặt chẽ.

Như chín sao phản trăng mà nhảy lên trời.

Rõ ràng là sự thất bại của Cao Dật Sơn đã được định đoạt.

“Phục chưa?” Cao Phong nhàn nhạt hỏi.

Yết hầu của Cao Dật Sơn nhấp nhô, sau đó ông ta lại ngồi xuống, nói: “Tôi còn một nước nữa!”

Lời vừa dứt, một viên cờ đen rơi xuống.

Lần này Cao Phong không nương tay nữa.

Cờ trắng tung ra, trước đó chỉ là bố cục một chút, thông qua trận Cửu Tinh Liên Châu nối lại, tạo thành một hình thể chặt chẽ.

Toàn đội tuần hoàn, động đậy là giết.

Một đường cờ trắng như một cây đao nhọn ba cạnh sắc bén, cờ đen đứng giữa giữa thế trận như trái tim.

Cờ đen hoàn toàn thất bại, không thể chống đỡ.

Cao Dật Sơn nghẹn lời không nói được gì.

Mà Cao Mỹ Lệ và Liễu Tông Trạch cũng nghẹn họng nhìn trân trối.

Cao Dật Sơn cố gắng xây dựng bố cục, tự cho là không chút kẽ hở, tiến lên có thể tấn công, lui lại có thể phòng thủ, khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng mà Cao Phong chỉ dùng một chiêu chế địch, lại khiến cho Cao Dật Sơn thất bại thảm hại.

(1) Cửu Tinh Liên Châu: Là khi chín hành tinh lớn ở trên trời cùng ở về một phía của một trời, phân bố trên một giải hẹp hình quạt thì trở thành một hội hợp của hành tinh, dân gian gọi là cửu tinh liên châu, người xưa cho đây là điều rất nguy hiểm, là ngày tàn của trái đất.

“Cái này…” Cao Dật Sơn im lặng không nói gì.

“Chỉ có khí thế ngập trời, hơn nữa còn là ngoài mạnh trong yếu, điều này chứng tỏ… Ông đang chột dạ!” Cao Phong hơi nghiêng về phía trước, ánh mắt đầy áp lực.

“Cái gì?” Cao Dật Sơn sững sờ, vô ý lau đi mồ hôi trên trán.