Rể Quý Rể Hiền

Chương 2604



Chương 2604

“Nhiều người đến như vậy, ảnh hưởng thật sự là không tốt.” Phạm An Quốc thân thiện cười lên một tiếng, sau đó hỏi dò.

“Khiến cho nhà họ Phạm mất mặt rồi sao?” Cao Phong vừa nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Kim Tuyết Mai, vừa hờ hững hỏi.

“Khụ, cũng có một chút…” Phạm An Quốc ngượng ngùng cười một tiếng.

“Phạm An Quốc ông vẫn còn có mặt mũi sao? Nói một đằng làm một nẻo, âm thầm ngáng chân người.”

“Những lời nói ra cũng chỉ giống như là một cái đánh rắm, năm lần bảy lượt để cho Phạm Thanh Nhiên đối đầu với tôi, ông, có mặt mũi gì chứ?”

Cao Phong đột nhiên bùng nổ, tức giận há miệng mắng chửi Phạm An Quốc.

Liên tục mấy ngày phải kìm nén cảm xúc không hài lòng, giờ phút này, tất cả đều được trút hết lên trên người của Phạm An Quốc.

Phạm An Quốc hơi hơi cắn chặt hàm răng, nhưng đến cuối, ông ta vẫn giữ yên lặng không nói gì.

“Nói đi, chuyện lần này là do ông điều khiển có đúng hay không?” Cao Phong sửa sang lại cổ áo một chút, sau đó hỏi.

“Cậu Phong, cậu hiểu lầm tôi rồi, thật sự là bởi vì, cô gái Thanh Nhiên kia có chút bướng bỉnh.”

“Cho tới bây giờ, con bé cũng chưa từng thích qua một người con trai nào khác, cũng không muốn từ bỏ cậu, cho nên…”

“Cho nên, tôi hy vọng, cậu có thể cho con bé một cơ hội.” Phạm An Quốc dùng gương mặt già nua của chính mình ra để mà đánh bạc một phen, chậm rãi nói.

“Ai cho vợ của tôi cơ hội? Ai cho đứa con sắp chào đời của tôi cơ hội?”

“Phạm An Quốc, ngày hôm nay tôi cũng nói rõ cho ông được biết, toàn bộ năm mươi nghìn tướng sĩ của tôi đều đã nhập cảnh xong rồi! Nói tôi ăn cháo đá bát cũng tốt, nói tôi qua sông rút cầu cũng được!”

“Tóm lại, bây giờ tôi không có sự trợ giúp của nhà họ Phạm ông thì cũng vẫn có thể tấn công Thành phố Đà Nẵng như thường.”

“Ông nghe kỹ đây cho tôi, nếu như Phạm Thanh Nhiên thật sự tạo thành ảnh hưởng nặng nề gì đối với kế hoạch của tôi, đợi sau khi tôi đánh xong Thành phố Đà Nẵng, tiếp theo đó, người đầu tiên tôi xử lý chính là nhà họ Phạm của các người!”

Sau khi Cao Phong nói xong lời này thì lập tức cúp điện thoại, hơn nữa anh còn dứt khoát đưa tay tắt máy điện thoại di động.

“Cao Phong, đừng nóng giận, tức giận không giải quyết được vấn đề.”

Kim Tuyết Mai vươn tay nhỏ bé ra, nhẹ nhàng vuốt ngực cho Cao Phong, giúp anh bớt giận.

“Không sao, nhà họ Phạm này quả thực là đã có chút quá phận.”

Cao Phong xua tay một cái, sau đó điều chỉnh lưng ghế ngồi của Kim Tuyết Mai ngả về phía sau một chút.

“Như vậy thì khi em ngồi sẽ thoải mái hơn một ít.” Sau đó, Cao Phong lại thuận tay vuốt ve cái bụng nhô lên của Kim Tuyết Mai, trong mắt tràn đầy sự dịu dàng và ấm áp.

“Thật mong đợi đến lúc con ra đời, Cao Phong anh có mong đợi không?” Trong mắt của Kim Tuyết Mai cũng tràn đầy ngọt ngào và hạnh phúc.

“Dĩ nhiên mong đợi.” Cao Phong nghiêm túc gật đầu một cái.

Nhà họ Phạm ở Thủ đô.

Sau khi Phạm An Quốc bị Cao Phong cúp điện thoại, ông ta ngã ngồi xuống ghế, càng nghĩ càng cảm thấy ngây ngẩn cả người.

“Từ lúc nào mà một tên Cao Phong cũng đã dám cưỡi lên trên đầu của Phạm An Quốc mình rồi vậy?”

“Không nói đến chuyện cậu ta không ngừng gọi thẳng tên húy của mình, đã vậy lại còn dám uy hiếp nhà họ Phạm của mình?”

Phạm An Quốc lẩm bẩm làu bàu, trong lòng cảm thấy rất là bất mãn.

“Gia chủ, cái tên nhóc con Cao Phong kia đúng thật là có chút ngông cuồng.”

“Nếu như không có nhà họ Diệp đứng ở bên trong cản trở, vậy thì cũng không biết được rằng là cậu ta đã sớm chết bao nhiêu lần rồi.” Tào Lập Tin hừ lạnh một tiếng.

Phạm An Quốc phiền não trợn mắt lên nhìn Tào Lập Tin một cái, sau đó đột nhiên quát lên: “Nếu như mà ông không có người chủ nhân giống như tôi đây, sợ là cũng không biết đã bị người ta đánh chết bao nhiêu lần rồi đấy?”

Một phen lời nói này của Phạm An Quốc khiến cho Tào Lập Tin nghẹn họng không trả lời được.

“Lần này, Thanh Nhiên cũng coi như là đã dốc toàn lực, nhưng mà sau khi tôi thấy thái độ kia của Cao Phong thì có lẽ, lần này con bé, nhất định sẽ phải thất bại.”

“Bằng không, tôi gọi một cuộc điện thoại cho Thanh Nhiên, bảo con bé từ bỏ hành động lần này.” Phạm An Quốc vừa nói, vừa nhanh chóng lấy điện thoại di động ra.

“Gia chủ, đây cũng không phải là tác phong làm việc của ông!”