Rể Quý Rể Hiền

Chương 2715



Chương 2715

Mà Cao Mỹ Lệ lại đang ngồi xổm ở trong góc, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vết thương cùng nước mắt, nhưng sâu thẳm trong đáy mắt cất giấu ý tứ sâu xa.

Chỉ trong một giây ngắn ngủi, đầu của Cao Phong cũng ong ong, trong tức khắc nổ tung.

“Xong rồi!”

Đây chính là ý nghĩ trong đầu của Cao Phong lúc này.

Uổng công anh thông minh cả một đời, cho rằng đã nắm được mọi thứ trong tay, vốn dĩ nghĩ rằng tối hôm nay có thể khiến cho Liễu Tông Trạch nhìn rõ được sự thật.

Không ngờ rằng, kết quả lại bị thua trong tay người phụ nữ tên Cao Mỹ Lệ này.

“Anh giải thích cho tôi, mau giải thích cho tôi!”

Liễu Tông Trạch ngồi trên mặt sàn, ánh mắt ngây ngốc như cũ lặp đi lặp lại câu nói này.

Người con gái anh ta yêu bị cưỡng hiếp, anh ta bị anh em phản bội, hai chuyện này cùng một lúc đè lên người Liễu Tông Trạch.

Giống như núi Thái sơn đè lên đầu, ép anh ta đến không thở nổi, làm anh ta bị ép đến mức trở nên điên cuồng, mất đi lý trí.

Cao Phong nghiến chặt răng, sau đó rất nhanh mặc quần áo vào, cứ như vậy đứng im giữa căn phòng.

“Tông Trạch, cậu trước tiên bình tĩnh lại đã.” Cao Phong hít sâu một hơi, sau đó nhíu mày nhìn Liễu Tông Trạch.

Chuyện này đã vượt qua dự đoán của Cao Phong, hiện tại chỉ có để cho Liễu Tông Trạch bình tĩnh trở lại trước đã.

Bởi vì Cao Phong vô cùng chắc chắn rằng anh tuyệt đối chưa hề động vào Cao Mỹ Lệ.

“Tông Trạch, em sợ lắm, em sợ anh ấy.”

Cao Mỹ Lệ liếc nhìn Cao Phong một cái, vội vàng từ trên mặt đất đi đến bên người Liễu Tông Trạch, nấp phía sau lưng của anh ta.

Nhìn vô cùng sợ hãi và yếu ớt, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy bộ dạng này đều không khỏi nảy sinh mong muốn được bảo vệ.

Liễu Tông Trạch hít sâu vào mấy hơi, sau đó mới cố nén lại cơn tức giận quái dị trong lòng, quay đầu nói với Cao Phong.

“Anh không phải nên cho tôi một lời giải thích sao?”

Ánh mắt nhìn Cao Phong của Liễu Tông Trạch lúc này không có một chút cảm tình nào.

Cao Phóng nhíu mày, trong đầu cố nghĩ lại những việc đã xảy ra trước khi anh bị rơi vào hôn mê.

Trầm ngâm trong vài giây, sau đó giọng điệu vô cùng bình tĩnh mà nói:” Tôi không làm cái gì cả.”

“Con mẹ nhà anh! Cao Phong anh đúng là một kẻ giả nhân giả nghĩa, anh không làm? Vậy vết son trên môi anh là cái gì hả, anh nói cho tôi biết là cái gì?”

“Lúc trước anh nói muốn cho tôi xem một thứ, đây chính là cái thứ mà anh muốn cho tôi xem sao?”

“Cái thứ này, đúng thật là hay ho quá cơ, ha ha ha!” Liễu Tông Trạch hoàn toàn phát điên rồi, ánh mắt lạnh như bằng nhìn Cao Phong cười lớn.

“Không phải cái này, video ở trong điện thoại của tôi.” Cao Phong ngay tức khắc muốn đi tìm điện thoại.

“Xem cái đầu anh! Dừng tay lại cho tôi! Bản thân anh nó đều đã uống nhiều rượu như vậy, anh làm cái gì thì cũng có thể không thừa nhận nữa sao?”

“Mỹ Lệ, em nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Liễu Tông Trạch đột nhiên quay đầu lại, hướng mắt về phía Cao Mỹ Lệ.

Cao Mỹ Lệ ngồi trên mặt đất, trên người chỉ khoác một tấm chăn lông mỏng.

“Sau khi anh đi, anh Phong muốn cùng em uống rượu.”

“Em không uống, anh ấy liền ở đó tự uống một mình, sau khi uống xong, mới mượn men rượu mà động tay động chân với em.”

“Em nghĩ rằng anh Phong uống nhiều quá rồi nên nhận nhầm người, vì vậy em muốn chạy ra ngoài.” Cao Mỹ Lệ cúi thấp đầu, nhỏ giọng kể lại với Liễu Tông Trạch.

“Cao Mỹ Lệ, cô tự nhìn vào lương tâm của chính mình xem, những gì cô nói đều là sự thật sao?” Cao Phong nghe thấy vậy đột nhiên trừng to mắt lên, phẫn nộ quát lên với Cao Mỹ Lệ.

Loại cảm giác bị tát thẳng một bát nước bẩn vào người ngay trước mặt thế này, thật sự vô cùng khó chịu.

“Con mẹ nó, anh im mồm lại cho tôi, tôi đã cho anh nói chuyện chưa hả?” Liễu Tông Trạch hét lớn lên, chỉ thẳng vào mũi Cao Phong mà mắng.

Cao Phong khẽ cau mày, liếc mắt nhìn Liễu Tông Trạch một cái, sau đó trực tiếp ngồi phịch xuống trên sô-pha, xem Cao Mỹ Lệ biểu diễn.

“Em muốn đi, nhưng anh ấy hoàn toàn không để cho em đi, còn nắm lấy tóc em, tát em, em từ đầu đến cuối không thể phản kháng lại nổi anh ấy. Sau đó thì… sau đó thì…”