Rể Quý Rể Hiền

Chương 2720



Chương 2720

Lần này, mười mấy tên bảo vệ đều không nói hai lời, ngay lập tức tránh đường.

Long Tuấn Hạo lạnh giọng hừ một tiếng, dẫn theo người bước vào trong phòng.

“Đá văng nó ra cho tôi!” Long Tuấn Hạo chỉ vào một cánh cửa phòng.

Cùng một lúc năm sáu người xông lên đạp mạnh, dọc từ ổ khóa liên tục mười mấy cái chân đạp tới, cửa phòng hung hăng bị đạp đổ.

Long Tuấn Hạo tay phải cầm súng, đầu tàu xung phong đi vào phòng trước.

Đầu tiên là nhìn lướt nhanh qua, sau đó xua tay với mấy người phía sau.

Mấy người ở phía sau hiểu ý, lập tức đứng canh giữ ở ngoài cửa chứ không đi vào.

Cao Mỹ Lệ nhìn thấy Long Tuấn Hạo bước vào, trong lòng chấn động, vội vàng trốn ra đằng sau đứng.

“Con mẹ nó! Liễu Tông Trạch! Cậu điên rồi!”

Long Tuấn Hạo đột ngột tiến lên phía trước, một tay kéo Liễu Tông Trạch ra,

hung hăng quăng người sang một bên.

Mà quần áo Cao Phong lúc này đã bị Liễu Tông Trạch xé rách nát, trên người lại có những vết bầm tím.

“Mẹ kiếp, cậu đừng kéo tôi, để tôi đánh chết anh ta! Con mẹ nó, để tôi đánh chết anh ta đi!” Liễu Tông Trạch vẫn còn muốn xông lên.

Long Tuấn Hạo vung mạnh cánh tay, một cái bạt tai thật mạnh rơi trên mặt Liễu Tông Trạch.

Cái bạt tay thật sự không lưu tình một chút nào, tát mạnh đến nỗi mũi Liễu Tông Trạch ngay tại chỗ trực tiếp chảy máu.

Nhưng Liễu Tông Trạch chỉ lạnh lùng cười khẩy một cái, tiếp tục xông về phía Cao Phong.

Long Tuấn Hạo cau mày, lại tát một cái nữa về phía Long Tuấn Hạo.

“Cậu điên rồi đúng không?” Long Tuấn Hạo tức giận chửi.

“Long Tuấn Hạo! Con mẹ cậu! Là tôi điên sao? Tôi điên rồi sao, hả, tôi hỏi cậu?”

“Cao Phong cưỡng hiếp người phụ nữ của tôi, cậu nói xem là tôi bị điên sao?”

“Là tôi điên rồi hay là anh ta điên rồi hả?”

Liễu Tông Trạch lúc này đã hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng, mắng lớn với Long Tuấn hạo.

“Cái gì?”

Long Tuấn Hạo nghe thấy những lời này ngay lập tức đơ ra, có chút mông lung nhìn về phía Cao Phong.

Sau đó lại chầm chậm quay đầu lại, nhìn về phía Cao Mỹ Lệ, không nhịn được cau mày lại.

“Sẽ không! Chắc chắn sẽ không! Chuyện này, chắc chắn có hiểu lầm.”

Long Tuấn Hạo chỉ mới suy nghĩ hai giây, đã trực tiếp lắc đầu nói.

“Hiểu lầm cái đầu cậu!”

Liễu Tông Trạch lúc này giống như chó điên, nhìn thấy ai liền cắn người đó, xông lên đá Long Tuấn Hạo một cước.

“Cậu đã sớm bàn xong trước với Cao Phong rồi chứ gì? Cưỡng hiếp người phụ nữ của ông trước, sau đó cậu sẽ qua đây cứu nguy tại trận?”

“Tôi nói cho các người biết, hôm nay tôi và anh ta, nhất định phải chết một người! Ai đến cũng không được!”

Liễu Tông Trạch chửi một câu, sau đó lại một lần nữa xông về phía Cao Phong.

Đầu Long Tuấn Hạo lúc này cũng đã ong ong cả lên, nhưng thay vì đánh Liễu Tông Trạch một lần nữa, anh ta chỉ đưa tay ra ôm lấy eo của Liễu Tông Trạch, ngăn không cho Liễu Tông Trạch tiến tới.

“Mau buông tôi ra! Nếu không ngay cả cậu, ông đây cũng giết!”

Liễu Tông Trạch hét lớn, liên tục đấm đá Long Tuấn Hạo không ngừng.

“Con mẹ cậu! Rốt cuộc là có chuyện gì, nói rõ cho tôi!” Long Tuấn Hạo gầm lên một tiếng.

“Nói cho rõ chứ gì, vậy tôi với cậu sẽ nói cho rõ ràng!”

“Ông đây vốn nghĩ rằng Cao Phong có hiểu lầm gì đó với Cao Mỹ Lệ, vì vậy mới để cho hai người bọn họ nói chuyện với nhau.”

“Ai mà biết tên súc sinh này, vậy mà lại mượn men rượu cưỡng bức Cao Mỹ Lệ. Cậu nói cho tôi biết, tôi làm sao mà bình tĩnh nổi hả?” Liễu Tông Trạch tung một quyền hướng tới Long Tuấn Hạo.

Long Tuấn Hạo nhíu mày, lại một lần nữa nhìn về phía Cao Mỹ Lệ.

Cao Mỹ Lệ lại cúi thấp đầu không nói lời nào.

“Cậu tận mắt nhìn thấy rồi sao?” Long Tuấn Hạo cau mày hỏi.

“Con mẹ nó, tôi vẫn còn cần tận mắt nhìn thấy sao? Lúc tôi bước vào, hai người họ đều không mặc quần áo, tôi còn phải để hai người họ ngay tại chỗ diễn lại một lần nữa đúng không?”

“Long Tuấn Hạo, tôi hỏi cậu, chúng ta hôm đó có phải đã nghe lén Cao Mỹ Lệ rồi, nghe lén được gì rồi cậu cũng đã nghe rõ ràng rồi chứ?”