Rể Quý Rể Hiền

Chương 2733



Chương 2733

Anh không hổ thẹn với lương tâm.

Liễu Tông Trạch cứ như vậy ôm lấy Cao Mỹ Lệ, cũng nhìn theo bóng lưng của Cao Phong.

Nhìn hình bóng cô độc của Cao Phong rời đi, trong tim Liễu Tông Trạch không khỏi nhói lên một cái, khiến anh ta cảm thấy nghẹt thở.

“Anh Trạch, lúc nãy em không nên làm loạn. Em xin lỗi.”

Âm thanh dịu dàng của Cao Mỹ Lệ vang lên, kéo tâm tư của Liễu Tông Trạch quay về.

“Không sao, không sao.” Liễu Tông Trạch ôm lấy Cao Mỹ Lệ, không nói thêm gì nhiều.

Sau khi Cao Phong đi ra khỏi đám người, bóng lưng thẳng tắp đi đến xe của Lâm Vạn Quân.

“Anh Phong.”

“Anh Phong, đây là…”

Đám người của Long Chí Minh đều vội vàng bao quanh anh, vẻ mặt phức tạp nhìn Cao Phong.

“Đừng có hỏi cái gì hết, để tôi bình tĩnh suy nghĩ.”

Cao Phong từ tốn xua tay, sau đó trực tiếp ngồi lên xe của Lâm Vạn Quân.

“Cậu Phong, Tông Trạch nhất định đã bị mê hoặc rồi, cậu đừng để chuyện này vào trong lòng!”

Liễu Gia Bình kêu lên một tiếng rồi quỳ xuống bên cạnh xe, hết sức lo sợ nói về phía Cao Phong.

“Con trai ông còn cầm súng chĩa vào anh Phong rồi, còn bảo anh Phong không bận tâm, ông có biết nghĩ không?” Một thành viên trong Khối tập đoàn Đế Phong hừ lạnh một tiếng nói.

“Đúng thế, có chuyện gì mà không thể từ từ nói, còn muốn động dao, động súng?”

“Thế nào, muốn tạo phản à?”

“Cho dù anh Phong có phạm phải sai lầm tày trời đi nữa, Liễu Tông Trạch cũng không nên chĩa súng vào anh ấy.”

“Liễu Gia Bình, con trai ông ngày thường cũng đâu có ngốc, sao có thể làm ra loại chuyện hồ đồ như thế này chứ?”

Trong nháy mắt, hơn chục thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong không ngừng lên tiếng khiển trách Liễu Gia Bình.

Mà Liễu Gia Bình cũng không ngừng gật đầu tiếp thu, hoàn toàn không dám phản bác.

Cao Phong dựa đầu vào gối tựa ở ghế sau của ô tô, trong lòng cảm thấy mệt mỏi.

Anh đã biết trước chuyện này kiểu gì cũng xảy ra, tạo thành ảnh hưởng lớn.

Mà ảnh hưởng này, không chỉ trực tiếp nhắm vào Khối tập đoàn Phong Hạo, mà còn đả động đến mấy người trong Khối tập đoàn Đế Phong.

Chiến tranh nội bộ!

Nội chiến là thứ không thể tránh khỏi.

Giống như bây giờ, trước mặt mọi người, Liễu Gia Bình rõ ràng đã trở thành kẻ thù chung của tất cả mọi người.

Dưới tình huống này, Liễu Gia Bình phải dùng cách gì để duy trì ổn định đây?

Tình huống chỉ sợ là ngày càng nghiêm trọng.

“Mấy cậu không cần phải quan tâm đến chuyện này, tôi sẽ tự xử lý tốt.”

“Trong thời gian tôi giải quyết mọi việc, như thường lệ, bất cứ ai trong đám các cậu cũng không được nhúng tay vào.”

“Cũng không được bàn bạc gì về nó, nếu không để tôi biết được sẽ trực tiếp đuổi ra khỏi Khối tập đoàn Đế Phong.”

Cao Phong nhẹ giọng cất lời, âm thanh không lớn, nhưng lời rơi vào tai của mấy thành viên trong Khối tập đoàn Đế Phong rất rõ ràng.

“Vâng! Anh Phong.”

Đám người Long Chí Minh hoàn toàn không dám làm trái lời, vội vàng gật đầu.

“Chú Lâm Quân, đưa cháu về nhà.”

Cao Phong gật đầu, sau đó nhẹ giọng nói.

“Vâng, cậu Phong, tôi sẽ đưa cậu về nghỉ ngơi.”

Lâm Vạn Quân vội vàng lên xe, chuẩn bị tự mình lái xe đưa Cao Phong trở về khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Khi Cao Phong rời đi, mọi người tại hiện trường cũng giải tán.

Long Tuấn Hạo nhìn Liễu Tông Trạch một cái thật sâu, sau đó cũng nhanh chóng rời đi cùng với người của mình.

Những người còn lại đương nhiên là những người đã trung thành đi theo Liễu Tông Trạch.