Rể Quý Rể Hiền

Chương 2771



Chương 2771

Mà hôm nay, giống như là bị điên, la to với Liễu Tông Trạch, trong mắt đầy lạnh lẽo.

“Cực cưng, em làm sao vậy?” Nét mặt Liễu Tông Trạch mơ màng, vội vàng hỏi một câu.

“Anh! Anh!” Cao Mỹ Lệ khó thở vì tức giận, duỗi tay chỉ vào Liễu Tông Trạch nhưng không nói nổi một câu.

Tất cả mọi việc đều có sẵn kế hoạch, chỉ chờ cuối cùng châm một mồi lửa là có thể khiến Liễu Tông Trạch và Cao Phong chân chính khai chiến.

Chuẩn bị lâu như vậy rồi, 88 lạy cũng đã lạy, chỉ chênh lệch một chút xíu như thế.

Nhưng không ngờ, ngay lúc này Liễu Tông Trạch bỗng nhiên phân chia đội ngũ mười nghìn người trả lại cho Khối tập đoàn Phong Hạo, điều này sao có thể không khiến Cao Mỹ Lệ tức giận?

Liễu Tông Trạch làm như vậy là phá hủy tất cả kế hoạch của Cao Mỹ Lệ khiến cô ta cực kỳ bất lực.

“Rốt cuộc là làm sao chứ?” Liễu Tông Trạch không hiểu.

“Tại sao anh…tại sao anh có thể đưa người về chứ?”

“Đêm qua anh đi tìm những tên sĩ quan phụ tá đó chính là nói những việc này sao?”

“Hay là…là bọn họ phản bội anh?” Cao Mỹ Lệ mạnh mẽ kiềm chế lửa giận sắp sửa bùng nổ, trầm giọng hỏi.

Liễu Tông Trạch gãi gãi cái ót, sau đó nói: “Là anh cho bọn họ trở về, ở bên này cũng không cần dùng tới.”

“Sao anh biết không có tác dụng, những người này là lực lượng duy nhất của anh bây giờ, bọn họ có thể bảo vệ anh!”

“Có bọn họ ở đây, Cao Phong và Long Tuấn Hạo cũng không dám tùy tiện ra tay với anh, ra tay với chúng ta!”

“Bây giờ thì sao? Bây giờ chỉ còn lại một mình, bọn họ muốn đối phó với chúng ta không phải là quá nhẹ nhàng sao, anh có bị ngốc không vậy?”

Cao Mỹ Lệ hô to một tiếng, sau đó nói: “Bây giờ anh mau gọi điện thoại cho cấp dưới bảo bọn họ trở về, nhanh lên!”

Liễu Tông Trạch sửng sốt một chút, sau đó ngồi ở trên sô pha, duỗi tay châm một điếu thuốc.

“Cực cưng, em suy nghĩ nhiều rồi. Cao Phong sẽ không làm như vậy, Long Tuấn Hạo cũng sẽ không làm như vậy.”

“Ngày hôm qua anh nói với đám sĩ quan phụ tá, nếu qua đêm nay vẫn không có ai tới đây tấn công thì sẽ cho bọn họ rời đi.”

“Buổi chiều ngày hôm qua anh đã cho cấp dưới nổ súng với Long Tuấn Hạo, anh ta vẫn không dẫn người tới đối phó với anh, chứng tỏ trong lòng anh ta vẫn còn tình cảm anh em.”

Liễu Tông Trạch suy nghĩ của mình, hút một hơi thuốc lá rồi nói.

“Anh!” Lúc này Cao Mỹ Lệ cảm thấy Liễu Tông Trạch đúng là không còn gì để nói nữa rồi.

“Được rồi, được rồi, vậy thì anh nói cho em biết, anh đưa những người đó trở về để làm gì?”

“Là không nuôi nổi bọn họ sao? Nuôi binh nghìn ngày dùng trong một giờ!” Giọng điệu Cao Mỹ Lệ rất là khó hiểu.

Nghe đến đó, Liễu Tông Trạch không vội giải thích, mà ánh mắt mất tập chung, yên lặng hút thuốc, như là đang suy nghĩ gì đó.

Qua khoảng hai phút, Liễu Tông Trạch mới chậm rãi mở miệng.

“Cục cưng, ngày hôm qua anh đã suy nghĩ rất lâu rồi.”

“Tấn công thành phố Đà Nẵng bắt lấy nhà họ Cao là tâm nguyện của Cao Phong, cũng là phương hướng nhiều người vẫn luôn cố gắng.”

“Cho nên, anh không thể bởi vì chuyện của mình mà phụ lòng tâm huyết của nhiều người như vậy. Như thế gọi là bất nhân bất nghĩa.”

“Mặc dù giữa anh và anh ta có mối thù lớn, anh cũng không muốn làm chậm trễ chuyện này.”

“Cho nên, anh đưa người quay về, chờ sau khi bọn họ tấn công thành phố Đà Nẵng xong, anh lại xử lý với Cao Phong chuyện giữa chúng ta.”

Liễu Tông Trạch vẫn hiểu lý lẽ, biết trái phải rõ ràng. Cho nên mặc dù trong lòng có khó chịu, nhưng cũng không muốn làm chậm trễ kế hoạch tấn công thành phố Đà Nẵng của Cao Phong.

“Anh điên rồi! Nhất định là anh điên rồi!”

Cao Mỹ Lệ khó thở vì tức giận, cầm gối dựa trên sô pha đánh về phía Liễu Tông Trạch.

Cô ta đặt ra hết tất cả kế hoạch, mục đích cuối cùng đều là vì ngăn cản Cao Phong đến thành phố Đà Nẵng.

Nhưng bây giờ, kế hoạch của cô ta đã sắp hoàn thành, vậy mà Liễu Tông Trạch còn muốn ủng họp Cao Phong đi tấn công thành phố Đà Nẵng.

Vậy chẳng phải là tất cả những việc Cao Mỹ Lệ làm trước đó, toàn bộ đều biến thành bọt nước sao?