Rể Quý Rể Hiền

Chương 2841



Chương 2841

Rất nhiều người run rẩy dữ dội, miệng há lớn nghẹn họng nhìn trân trối, ngay cả nửa câu cũng không nói được.

Còn nhớ rõ lần trước, bọn họ đang tổ chức tang lễ cho Cao Phong, Cao Phong đột nhiên từ trên trời giáng xuống khiến mọi người choáng ngợp.

Mà lần này, trong bữa tiệc rượu cuồng loạn này cũng bởi vì Cao Phong chết mà tổ chức.

Không ngờ mới tổ chức được một nửa, Cao Phong lại tới nữa rồi.

Cái này, sao mà lại hoang đường như vậy?

Mắt Cao Phong bình tĩnh nhìn vô số người ở phía dưới, sự khiêu khích nơi khoé miệng càng thêm sâu.

“Các người tổ chức tiệc vui này là vì nghênh đón Cao Kình Thiên tôi trở về sao?”

“Hửm?” Giọng của Cao Phong từ trên không trung truyền xuống qua loa phát thanh.

Dường như chỉ giáng từ trên trời xuống được một nửa đã có thể khiến rất nhiều người sợ đến mức rụt cổ lại.

Dưới tình huống như vậy, ai mà có thể không sợ chứ!

Lúc này đây, Cao Anh Hạo hiển nhiên thành thục chững chạc hơn nhiều, cũng không khiêu chiến Cao Phong như trước.

Mà trốn ra phía sau đám người, lặng lẽ gửi tin tức tới bốn đảo để bọn họ qua đây tiếp viện.

Chờ bọn họ nhận được tin tức xong, Cao Anh Hạo mới thở phào một hơi yên lòng.

Bất kể nói thế nào thì hiện tại anh ta cũng rất tự tin đối với lực lượng vũ trang mạnh mẽ của mình.

“Cao Kình Thiên! Con mẹ nó, mày có giỏi thì xuống đây ngay!”

Cao Anh Hạo bỗng nhiên lên một tòa đài cao, chỉ vào Cao Phong trên không trung.

“Ha ha.” Cao Phong khẽ lắc đầu, từ tốn nói: “Thật ra cậu cũng rất may mắn.”

“Ông đây may mắn cái gì?” Cao Anh Hạo cắn răng.

“May mắn là vì tôi không muốn để cho cậu chết đơn giản như vậy, bằng không, một súng của tôi cũng có thể bắn bể đầu cậu rồi!”

Cao Phong nói mấy câu rất cứng rắn, có thể khiến Cao Anh Hạo tức giận trong lòng không thôi.

“Binh sĩ họ Cao, lấy toàn bộ vũ khí mạnh, nói cho hậu cần, mở nhà kho ra!”

Trong mắt Cao Anh Hạo tràn đầy sự lạnh lẽo, tuy kinh ngạc nhưng cũng không phải là quá sợ hãi.

Bởi vì để nghênh đón Cao Phong đến, anh ta đã sớm chuẩn bị vô số thứ đằng sau.

Nếu Cao Phong không tới thì những thứ này không dùng được rồi.

Còn nếu như anh dám đến, vậy anh ta sẽ khiến Cao Phong vĩnh viễn ở lại tại hải phận nhà họ Cao.

Đương nhiên là thi thể vĩnh viễn ở lại chỗ này.

“Ngày hôm nay, các người đều phải chết.”

“Hiện tại các người có thể nghĩ xem, xem mình muốn chết như thế nào.”

“Muốn thế nào thì tuỳ, dù sao thì tôi cũng không nghe, mà tôi sẽ dùng phương pháp của chính mình đạp các người bước lên trên cầu Nại Hà.”

Cao Phong ngồi thẳng lưng ở cửa khoang của máy bay, mang trên mặt là nụ cười nhàn nhạt, giọng nói mang theo sự nghiền ngẫm cùng sự tự tin mạnh mẽ.

Tận đến giờ phút này, dường như những người trên đảo nhà họ Cao mới phản ứng được.

Dường như mới tiếp thu được sự thật rằng Cao Phong đã đến.

Sợ hãi, khẩn trương, thấp thỏm lo âu.

Chỉ một thoáng, vô số loại tâm tình tiêu cực tràn ngập ở trái tim tất cả mọi người.

Một mình Cao Phong đã có thể mang đến cho bọn họ một loại áp lực vô cùng to lớn.

“Chạy đi! Cao Kình Thiên tới rồi! Chạy đi!”

Không biết là người nào bỗng nhiên hô lên một tiếng, sau đó chạy thẳng đến phía sau đảo.

“Chạy mau! Chạy… chạy mau, Cao Kình Thiên tới rồi!”

Ngay sau đó, mọi người vẫn còn đang vui vẻ nhao nhao sải bước, chạy tới phía sau đảo.

Rõ ràng lúc này chỉ có mình Cao Phong xuất hiện, nhưng những người này đã không nén được hoảng sợ trong lòng.

Người có tên, cây có bóng.

Tên Cao Kình Thiên đã sớm để lại bóng ma tâm lý trong lòng rất nhiều người.

Lần trước, tuy Cao Phong không thể thắng được nhà họ Cao nhưng đã để lại rất nhiều ấn tượng khó phai trong lòng nhiều người.