Rể Quý Rể Hiền

Chương 2849



Chương 2849

Lâm Vạn Quân đương nhiên hiểu rõ tình hình bên trong của quân đội, cho nên giải thích cho Cao Phong một phen.

Cao Phong cào cào tóc, cảm thấy có chút đau đầu.

“Cháu cứ tưởng được chín trăm viên, cho nên trước đó động một tí là cho pháo nổ, nếu biết sớm cháu sẽ tiết kiệm rồi.”

Cao Phong than thở một câu, đây là sơ suất của anh.

Lâm Vạn Quân im lặng một lát, rồi lắc đầu, nói: “Cậu Phong, chín trăm viên đúng là không thực tế.”

“Bây giờ còn bao nhiêu?” Cao Phong hỏi.

“Trước đây đánh hòn đảo phía Đông dùng một ít, vừa rồi phá hủy ca-nô dùng một ít, còn khoảng mười viên.” Lâm Vạn Quân trấn giữ phía sau, đối với việc sử dụng vũ khí vô cùng rõ ràng.

“Ông nội, nhất định sẽ ủng hộ cháu làm vậy.”

Cao Phong dừng một chút, sau đó ra lệnh: “Các anh em, yểm trợ tôi mười giây, tôi cho bọn chúng nổ một chút, má nó!”

Đúng lúc này, Long Tuấn Hạo ném khẩu súng máy hạng nặng, sau đó nhấc súng phóng tên lửa lên để bắn.

Hiển nhiên đã bị chọc tức, không nhịn được phải sử dụng vũ khí hạng nặng.

“Phụt!”

Nhưng Long Tuấn Hạo vừa mới đứng lên, một viên đạn xé gió bay đến, cắm vào người Long Tuấn Hạo.

“Má nó!”

Long Tuấn Hạo mắng một câu, sau đó vội vàng ngồi xổm xuống, bên ngoài bắp đùi đã có máu chảy ra.

“Mẹ kiếp!”

Long Tuấn Hạo cắn chặt khớp hàm, không để ý đến miệng vết thương, đột nhiên phóng tên lửa ra.

“Vù! Vù!”

Đạn của tên lửa được phóng ra, sau đó bay thẳng về phía trước.

“Ầm! Ầm ầm!”

Đạn của tên lửa nháy mắt nổ mạnh, nổ bay mười mấy binh sĩ nhà họ Cao.

Bắp đùi Long Tuấn Hạo giật giật, anh ta ngã phịch xuống đất.

“A!”

Long Tuấn Hạo hít một ngụm khí lạnh, sau đó dùng răng xé một mảnh vải trên áo, cột vào trên đùi một cách thuần thục.

“Tiếp tục ! Má nó!”

Long Tuấn Hạo quỳ rạp trên mặt đất, lấy khẩu súng máy hạng nặng đã được nạp đạn, bắt đầu điên cuồng bóp còi.

“Không đợi nữa !”

Cao Phong thấy một màn này, rốt cuộc cũng nhịn không được.

“Ông nội trên trời nhất định sẽ ủng hộ tôi làm vậy.”

“Bởi vì ngay cả khi tôi cho nổ tung nơi này thành mảnh vụn, cũng tốt hơn là để nó bị hủy hoại trong tay Cao Anh Hạo.”

Cao Phong nói xong vế sau, liền trực tiếp ra lệnh.

“Bắt đầu trang bị đạn cho thuyền, đem tất cả đạn pháo còn lại cho nổ toàn bộ chiến hào bên kia!”

“Tuấn Hạo, mọi người chuẩn bị tấn công cho tốt, khi chiến hào nổ ra một cái lỗ, mọi người đưa tôi qua đó.” Cao Phong phát mệnh lệnh, mọi người đều vội vàng chấp hành.

Cao Phong nắm chặt tay, than nhẹ trong lòng.

“Ông nội, con xin lỗi !”

“Hôm nay con nhất định sẽ quét sạch nơi này!”

“Chờ sau khi con lấy lại nơi này, con nhất định sẽ khôi phục lại hòn đảo trung tâm!”

“Tâm huyết của người sẽ không bị phá hủy, chỉ ngày càng tốt đẹp hơn thôi!”

Sau khi Cao Phong mặc niệm trong lòng, đột nhiên phất cờ chiến, đi từ phía trên xuống, vung mạnh xuống dưới.

“Soạt!”

Cờ chiến được vung mạnh, toàn bộ binh sĩ tấn công.

“Ầm!”

Đạn pháo được bắn ra ngay ngắn, điên cuồng bắn đến hòn đảo trung tâm, bắt đầu một đợt bắn phá bừa bãi.