Rể Quý Rể Hiền

Chương 2965



Chương 2965

“Anh Phong, là đám người ở thành phố Hải Phòng tới.”

Long Tuấn Hạo cầm ống nhòm, nhìn về phía xa xa ngoài hải phận nói.

“Tới là tốt, tôi cố tình làm như vậy là để bọn họ tới.”

“Tình cảm cần phải có sự bồi dưỡng. Nếu như tôi không thường xuyên xuát hiện trước mặt bọn họ, tôi sợ bọn họ sẽ quên mất cơn đau ở vết sẹo của bọn họ mất.” Cao Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, nói một câu mang hàm ý sâu xa.

Thật ra, nghi thức lên kế nhiệm của gia chủ dòng họ Cao có thể tổ chức lớn, có thể làm lễ nhỏ.

Vốn đây là chuyện trong dòng họ, cho nên hoàn toàn không cần thiết để cho những thế lực nhỏ bé như thế này ở thành phố Đà Nẵng tới.

Chỉ có điều, Cao Phong đã quyết định rồi, muốn hoàn toàn nắm được thành phố Đà Nẵng trong lòng bàn tay, vậy thì không thể quá khiêm tốn được.

Thỉnh thoảng phải răn dạy những người đó một chút, mới có thể đảm bảo bọn họ sẽ không có suy nghĩ gì khác.

“Kim Thành, các cậu dẫn người ra đón khách mới một chút đi.”

“Cho dù như thế nào, chúng ta cũng không thể thua về phần lễ được.” Lâm Vạn Quân nhìn về phía đám người Cao Kim Thành vẫy vẫy tay.

“Vâng!”

Lúc này Cao Kim Thành cùng Cao Quang Minh còn có Lý Anh Quân đều đồng ý, sau đó đi về phía rìa bờ của hòn đảo trung tâm.

Mà trong lúc rảnh rỗi Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch cũng đi cùng đám người kia, cùng nhau xem trò hay.

Lúc đầu Cao Phong cũng muốn đi qua nhưng bị Lâm Vạn Quân cản lại.

“Cậu Phong, cậu đã trở thành người làm chủ nhà họ Cao, thân phận cho phép, cậu không cần phải đi tiếp đón bọn họ.”

“Hơn nữa, nếu nói một cách nghiêm túc thì bây giờ bọn họ cũng là người dưới trướng của cậu rồi.”

Cao Phong hơi đắn đo rồi cũng không đi nữa, ngồi yên tĩnh chờ ở một nơi gần đó.

Giờ phút này, từ phía trên nhìn xuống, một chiếc rồi lại một chiếc tàu đang tiến lại gần hòn đảo trung tâm.

Tàu còn chưa cập bờ, các ông lớn cầm đầu của thành phố Đà Nẵng kia đều đã nhanh nhẹn mang theo người thân, bà con dòng họ đứng ở trên boong tàu, nóng lòng không đợi thêm được nữa.

Ngày nay, địa vị của Cao Phong đã hoàn toàn xứng đáng để trở thành bá chủ trong thế lực ngầm và thương nghiệp của thành phố Đà Nẵng.

Tuy nói Cao Phong không dám nhúng tay vào chuyện bên trong của chính trị, nhưng ở trước mặt bọn họ, đương nhiên Cao Phong phải là người đứng đầu.

Có thể tới tham gia lễ kế nhiệm của người làm chủ nhà họ Cao, điều này không phải còn gọi là bọn họ cho Cao Phong mặt mũi nữa, mà điều này được gọi là Cao Phong cho bọn họ mặt mũi.

Cho nên, người nào cũng đều cảm thấy vô cùng nở mày nở mặt, cũng nghĩ rằng mình có thể tự mình tới đây, là đã có khả năng lôi kéo quan hệ với Cao Phong rồi.

Chỉ một lát sau, từng chiếc rồi lại từng chiếc tàu đều bắt đầu cập bờ, người trên tàu không đợi được mà đã bắt đầu lục tục xuống thuyền.

“Hội Đông Chiểu tới để chúc mừng cậu Kình Thiên.”

Người vừa tới chúc Cao Phong cũng là kẻ cầm đầu của hội Đông Chiểu, đi theo phía sau gã là hơn trăm tên vệ sĩ mặc áo đen, trên mặt gã ta có vẻ rất khách sáo, giọng nói vô cùng tôn kính.

Gã mang theo nhiều người như vậy, thì còn có ý gì khác ngoài tới thị uy với Cao Phong chứ.

Thật hài hước, thuộc hạ của Cao Phong có hơn mười ngàn tinh binh, sức lực cường tráng, đều là lực lượng vũ trang, hơn nữa còn được trang bị cả hàng nóng.

Ngay cả khi toàn bộ thành viên của hội Đông Chiểu đến, cũng không chịu nổi một phát bắn của binh sĩ Phong Hạo.

Cho nên lúc này nếu gã đó biết suy nghĩ thì căn bản sẽ không dám đùa giỡn linh tinh.

Không chỉ có gã mà còn có những thế lực ngầm của thành phố Đà Nẵng kia, chỉ trừ những người bị Cao Phong giết hết, những người khác toàn bộ đều đến, không hề ít.

“Hoan nghênh hoan nghênh, bàn ghế bên trong đã được sắp xếp xong, mọi người đừng khách sáo.”

Cao Kim Thành cùng Cao Quang Minh dẫn một đám người làm của nhà họ Cao, có lễ độ mà chào hỏi mọi người rồi ngồi xuống.

“Được! Chúng ta trước hết đi chúc mừng cậu Kình Thiên đã!”

Một đám người cầm đầu của thế lực ngầm ở thành phố Đà Nẵng, vội vàng chắp tay cười một tiếng sau đó đi tới chỗ Cao Phong ở bên này.

“Hôm nay là ngày vui của cậu Kình Thiên, chúc mừng chúc mừng, chúng tôi không tới trễ đúng không?”