Rể Quý Rể Hiền

Chương 2991



Chương 2991

Sau khi Cao Phong nói xong, tất cả mọi người đều câm như hến. Có người thông minh đã nhanh chóng hiểu được ý của Cao Phong.

“Trời ơi Tuấn Hạo, cậu thấy gì chưa? Sao tôi cảm thấy anh Phong vô liêm sỉ vậy nhỉ?” Liễu Tông Trạch trợn tròn mắt, ngơ ngác nói.

“Sao? Anh Phong làm gì mà vô liêm sỉ?” Long Tuấn Hạo chớp mắt hỏi.

“Còn không vô liêm sỉ à? Đây chẳng phải là tuyên bố đòi tiền sao? Tôi phục rồi, sao anh Phong chuyện gì cũng làm được vậy nhỉ? Tôi sắp hỏng mất rồi!” Liễu Tông Trạch dở khóc dở cười, trong lòng suýt nữa sụp đổ. Tốt xấu gì Cao Phong cũng là chủ một dòng họ, thậm chí là bá chủ của Đà Nẵng được công nhận, có thể làm những chuyện phù hợp với thân phận bá chủ được không?

Thế này chẳng phải là muốn đòi tiền sao?

Long Tuấn Hạo lại chớp mắt nói: “Không thể nào? Chắc anh Phong không vô liêm sỉ như thế đâu…”

“Cậu cứ chờ xem đi.” Liễu Tông Trạch không nói gì thêm.

Cao Phong hắng giọng một tiếng, nói tiếp: “Chờ nhà họ Cao nghĩ cách kiếm được một khoản tài chính mới thì tôi sẽ dẫn dắt nhà họ Cao giương buồm xuất phát! Lúc đó tôi sẽ mời các vị đến đây, chiêu đãi các vị bằng rượu ngon món ngon!”

Cao Phong nói rất hào sảng, cứ như thể đã dốc hết tâm can mới kiếm được một chai rượu trắng mang lên cho mọi người, giọng điệu thần thái y hệt diễn viên.

“Gia chủ Cao Phong, ngài cũng thật vất vả! Thế này đi, mặc dù hội Đông Chiểu chúng tôi không có nhiều tiền, nhưng vẫn có chút tiền trong tài khoản. Bây giờ nhà họ Cao cần gấp, chúng tôi làm thuộc hạ đương nhiên phải đồng tâm hiệp lực, giúp gia chủ Cao Phong vượt qua cửa ải khó khăn này! Hội Đông Chiểu chúng tôi bỏ ra… 40 tỷ giúp nhà họ Cao vượt qua gian khó!”

Đại ca của hội Đông Chiểu lập tức đứng lên bày tỏ thái độ đầu tiên. Bất kể anh ta có nhận ra mục đích của Cao Phong hay không, tóm lại là cứ thành thật bỏ tiền mới là quyết định sáng suốt nhất.

“Thôi, tôi nhận ý tốt của anh, 20 tỷ cũng đủ để giải quyết khẩn cấp rồi. Tôi nhận thiện chí của các vị, xin được cảm ơn các vị lần nữa.” Cao Phong xua tay nói.

“Gia chủ Cao Phong, tôi bỏ ra 40 tỷ, 40 tỷ là nhiều nhất…” Đại ca hội Đông Chiểu thảm thiết kêu lên.

“40 tỷ à… Nhưng nhà họ Cao không thể trả lại khoản tiền này trong thời gian ngắn được đâu…” Cao Phong chần chờ, ra vẻ khó xử.

Lâm Vạn Quân, bốn trưởng lão cùng với người nhà họ Cao đều trợn tròn mắt, không nói được nửa lời. Lúc này hiện trường đã trở thành sàn diễn của Cao Phong. Không cần phải nói gì hết, cứ thành thật học tập đi, lừa được tiền mới là quan trọng.

“Không cần trả! Gia chủ Cao Phong, chúng tôi là thuộc hạ, đây là việc nên làm mà!” Đại ca hội Đông Chiểu nghiêm túc nói.

“Vậy được rồi, chú Quân, ghi nhớ hội Đông Phố, chúng ta phải cảm ơn.” Cao Phong miễn cưỡng đồng ý, sau đó nói với Lâm Vạn Quân.

“Khụ.” Lâm Vạn Quân hắng giọng, sau đó cất bước tiến lên hô: “Cảm ơn hội Đông Chiểu đã viện trợ cho nhà họ Cao 40 tỷ!”

“Trời đất…” Trọng Dương Bình hoàn toàn sụp đổ. Hai người này phối hợp thật là hoàn hảo! Lâm Vạn Quân làm thế đâu phải cảm ơn? Xem ra là ghi nhớ kỹ số tiền, lúc đó sẽ tiện đi đòi tiền.

“Gia chủ Cao Phong, ngày nay nhà họ Cao gặp nạn, vậy thì chúng tôi phải ra tay giúp đỡ. Chúng tôi ra 60 tỷ!”

“Đúng, mọi người đồng tâm hiệp lực, giúp gia chủ Cao Phong vượt qua khó khăn. Nhà tôi ra 100 tỷ!”

“Chúng tôi giúp đỡ nhà họ Cao vô điều kiện, 120 tỷ!”

Trong bầu không khí vô cùng cảm động này, tất cả mọi người đều đồng tâm hiệp lực giúp đỡ lẫn nhau! Vẻ mặt Cao Phong tràn đầy cảm động, vừa nói cảm ơn vừa giục Lâm Vạn Quân ghi nhớ.

“Tập đoàn Ninh Hải bỏ ra 400 tỷ giúp đỡ nhà họ Cao vượt qua khó khăn vô điều kiện. Mong rằng dưới sự dẫn dắt của gia chủ Cao Phong, nhà họ Cao có thể phát triển càng ngày càng tốt.” Chủ tịch tập đoàn Ninh Hải cũng đứng lên nói.

“Cảm ơn chủ tịch Ninh Hải.” Cao Phong chắp tay nói. Lâm Vạn Quân và bốn trưởng lão cùng nhau ra trận ghi nhớ các khoản tiền. Đây đều là tiền thật! Chắc chắn không ai dám báo giả để lừa gạt Cao Phong, cho họ thêm mười lá gan cũng không dám.

“Nhà họ Mai bỏ ra hai ngàn tỷ chi viện cho nhà họ Cao, hy vọng nhà họ Cao sớm ngày khôi phục huy hoàng trước kia.” Mai Hoàng Thiên cắn răng, đứng lên hô to.

“Hay lắm! Cảm ơn nhà họ Mai! Chú Quân, ghi nhớ khoản này!” Cao Phong vỗ tay hô.

“Vâng.” Lâm Vạn Quân đáp lời.

Mai Hoàng Thiên thở dài ngồi xuống. Nếu tốn 2000 tỷ mà có thể xây dựng quan hệ tốt với Cao Phong thì chắc chắn là chỉ lời chứ không lỗ.

“Cậu Thiên, vừa rồi tướng Long kêu tôi chuyển lời cho cậu, nhà họ Diệp đồng ý bỏ ra 600 tỷ chi viện cho nhà họ Cao.” Trọng Dương Bình cũng cất di động, đứng lên hô.

“Hay lắm! Cảm ơn nhà họ Diệp, hôm khác tôi nhất định sẽ tới tận nhà nói lời cảm ơn.” Cao Phong vung tay lên, cười hào sảng nói.