Rể Quý Rể Hiền

Chương 3011



Chương 3011

“Không thành vấn đề, rượu thịt có đủ.” Cao Phong mỉm cười, sau đó cúp điện thoại. Ngay sau đó, Thương Hồng Thành ở thủ đô chủ động gọi điện thoại tới.

“Cậu Phong nói đi, có gì căn dặn? Cậu cứ việc nói, chúng tôi đều có mặt đây.” Thương Hồng Thành vừa cười vừa nghiêm túc nói.

“Vậy thì các anh đều tới đây đi. Mấy người kia tôi đều không thân cận, xem thử họ nghĩ thế nào. Lúc đó tôi sẽ gọi điện thoại cho các anh, sau đó các anh liền xuất phát tới Hà Nội bằng tốc độ nhanh nhất, lại cùng tồi đến Đà Nẵng.” Cao Phong cầm một cọng cỏ, nhẹ giọng nói.

“Được, vậy thì chúng tôi chờ điện thoại của cậu Phong bất cứ lúc nào.” Thương Hồng Thành nghiêm túc gật đầu.

Cao Phong cúp điện thoại, lười biếng tựa lưng trên tảng đá, nhìn ánh nắng chói mắt nơi chân trời. Tất cả đã được thu xếp xong, thế lực kinh doanh lấy khu thương mại Kiên Thành cầm đầu ở thủ đô, tất cả thành viên lấy giới võ sĩ cầm đầu ở Biển Đông, cùng với khối tập đoàn Đế Phong ở Hà Nội… những người này đều sẽ tụ tập ở Hà Nội, cùng Cao Phong nghênh đón Kim Tuyết Mai. Sau đó sẽ cùng Cao Phong trở về vùng biển nhà họ Cao ở Đà Nẵng, tham dự lễ cưới. Mà Lâm Vạn Quân cùng với các ông lớn ở Đà Nẵng sẽ đứng chờ đoàn người Cao Phong trở về. Đây là kế hoạch của Cao Phong. Còn bên Diệp Thiên Long sẽ làm như thế nào thì phải xem ông ta.

Còn chưa tới ngày mai, cái tên Kim Tuyết Mai đã được miệng truyền miệng, lan rộng đến rất nhiều nơi. Kim Tuyết Mai đã trở thành đối tượng hâm mộ của vô số cô gái trẻ, hơn nữa còn sẽ kéo dài rất lâu… Đương nhiên lòng người khác nhau, cũng không thể loại trừ có kẻ nói những lời xấu xa, nhất là ở Hà Nội và Đà Nẵng, người biết Kim Tuyết Mai có quan hệ với nhà họ Diệp đều nảy sinh ý đồ khác.

“Suy cho cùng vẫn là Cao Kình Thiên may mắn, nhờ vào Kim Tuyết Mai mà được bám váy vững chắc.”

“Hết cách rồi, được bám váy cũng là một loại bản lĩnh.”

Loài người đông đúc, đương nhiên khó có thể bịt miệng mọi người. Thậm chí còn có nhiều người đặt biệt danh cho Cao Phong, nói là chạn vương lớn nhất Việt Nam. Cho dù Cao Phong nghe thấy tin đồn này cũng sẽ chỉ cười trừ mà thôi.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, chẳng mấy chốc đã đến 4h30 chiều. Nhóm Long Tuấn Hạo lái cano tiến đến đảo trung tâm.

“Anh Phong, đoàn xe đã xong xuôi rồi, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.” Long Tuấn Hạo đứng trên cano báo cáo với Cao Phong.

Cao Phong đứng dậy vẫy tay nói: “Vậy thì xuất phát thôi.”

“Ha ha, các anh em, tiến lên!” Mọi người cất tiếng cười to, sau đó chở Cao Phong đi đến bên bờ biển. Lúc này trên bờ biển Đà Nẵng đã có rất nhiều siêu xe, mấy ngàn chiếc siêu xe nhìn không thấy điểm cuối.

Gần năm giờ chiều, mặt trời bắt đầu dịu đi, chậm rãi hạ thấp nhiệt độ, màu sắc cũng từ trắng ngả sang đỏ. Mặt trời chiều tối đỏ au như lửa, tỏa ra ráng chiều khiến người ta say mê. Nước biển dập dờn làm nổi bật tà dương lấp lánh. Ánh tà dương chiếu lên đoàn xe thật dài, giống như thêm phần mờ ảo cho đoàn xe. Chín mươi chín chiếc Rolls-Royce màu trắng tinh, không thừa không thiếu. Ba chiếc Rolls-Royce đằng trước xếp thành hình tam giác dẫn đầu.

Từ ba chiếc xe Rolls-Royce dẫn đầu này đã nhận thấy người xử lý chuyện này rất có tâm. Long Tuấn Hạo lái xe chở Cao Phong vòng quanh đoàn xe để tuần tra. Những thứ này phải để Cao Phong kiểm tra lại một lần thì mới hoàn toàn yên tâm. Đoàn xe rất dài, ngước mắt nhìn không thấy điểm cuối. Trừ ba chiếc xe Rolls-Royce dẫn đầu, mỗi chiếc đằng sau đều có biển số rất may mắn. Chín mươi chín chiếc Bentley, chín trăm chín mươi chín chiếc BMW 7-series màu xanh ngọc, cùng với Maybach màu đen tuyền, tất cả được phân loại cực kỳ ngay ngắn. Bốn chiếc dàn hàng ngang, duy trì khoảng cách cố định, tạo thành đoàn xe thật dài. Cuối cùng là 1314 chiếc xe Mercedes-Benz G-Class AMG giống như những con hổ dữ màu đen chạy ở cuối cùng. Trên mui xe đều được đính hoa đầy đủ, vô số đóa hoa hồng được xếp thành hình trái tim. Cao Phong ngồi trong xe kiểm tra kỹ càng.

“Anh Phong, thế nào? Có cần tăng thêm cái gì không?” Long Tuấn Hạo vừa lái xe vừa sung sướng hút thuốc, trông còn kích động hơn cả Cao Phong.

“Đủ, đủ rồi.” Cao Phong gật đầu, ánh mắt tràn đầy mong chờ. Trong vòng một ngày tìm được nhiều chiếc xe như vậy đúng là không khó, nhưng còn phải dựa theo yêu cầu, thậm chí màu sắc cũng thống nhất thế này thì đúng là chuyện lớn. Vậy là cả Đà Nẵng hợp sức giúp đỡ nhau, chứ để một mình Cao Phong làm thì trong vòng một ngày sẽ không thể tập hợp được đội hình như vậy.

Trên bầu trời, từng chiếc máy bay không người lái tiến hành quay lại toàn bộ quá trình. Cao Phong cầm iPad kết nối tín hiệu xem xét. Hình ảnh do máy bay không người lái truyền tới thoạt nhìn càng rúng động hơn. Đây là đoàn xe rước dâu phủ kín hoa hồng mấy ngàn chiếc xe cơ mà, đâu chỉ là đồ sộ, đâu chỉ là khổng lồ?

“Anh Phong, lễ cưới của anh với chị Tuyết Mai chắc chắn là trước đó không có, sau này cũng không tìm được, làm chấn động cả Việt Nam! Chắc chắn sẽ lưu danh trăm đời, được vô số người đời sau khen ngợi, tiếng tăm lừng lẫy…” Long Tuấn Hạo vắt óc nghĩ ra đủ lời nịnh hót. Liễu Tông Trạch lập tức đập lên đầu anh ta.

“Không có văn hóa thì đừng khoe khoang. Muốn ăn đòn hả?” Liễu Tông Trạch đá xoáy.

“Ha ha ha!” Mọi người đều cười ầm lên, Cao Phong cũng dở khóc dở cười.

“Vù vù vù…” Đúng lúc này, bỗng có tiếng chấn động vang lên trên bầu trời. Mọi người ngẩng đầu lên, chỉ thấy từng chiếc máy bay trực thăng xếp hành đội hình tiêu chuẩn bay đến bên này. Một chiếc máy bay trực thăng dẫn đầu, hai bên mỗi bên bốn chiếc khác. Tổng cộng chín chiếc máy bay trực thăng từ từ bay tới, sau đó đáp xuống đằng trước đoàn xe.

“Trời đất! Đỉnh quá!” Long Tuấn Hạo trợn mắt hô to.