Rể Quý Rể Hiền

Chương 3036



Chương 3036

Vậy lúc này nếu con trai ông ta giúp đỡ Cao Phong thì khác nào trở thành một trờ cười?

Thậm chí ông cụ Diệp đã thấy được hình ảnh Cao Phong như miếng dán da chó dính vào người nhà họ Diệp như thế nào, dù làm sao cũng không gỡ ra được.

“Vậy ông chủ nghĩ bên này chúng ta nên làm sao?”

“Nhìn thử xem sao, về chuyện lần này cũng không nhỏ đâu.” Vũ Siêu suy tính một chút rồi nặng nề nói.

“Đi thôi, tôi sẽ tự mình tìm nó nói chuyện.”

Lời của ông cụ Diệp vừa dứt thì ông ta đã cầm theo gậy chống đi ra ngoài.

Lúc này.

Bước chân của Diệp Thiên Long đã chậm lại, khi dừng lại thì cau mày như đang suy nghĩ cái gì đó.

“Chẳng lẽ là Tuyết Mai xảy ra chuyện gì rồi sao? Nếu không mình thật sự không nghĩ ra có chuyện gì lại khiến cho Cao Phong tức giận tới vậy?”

Diệp Thiên Long vô cùng hoài nghi, rõ ràng ông ta đã tạo ra vòng bảo vệ rồi. Nhưng bây giờ, ngay cả chút tình hình khác lạ nào ông ta cũng không cảm nhận được.

Tin túc bên Hà Nội nhanh chóng bị người ta bịt kín nên không hề được tiết lộ ra.

Cái thành Đại Nam của nước Việt Nam lẽ nào có người có thể lừa dối qua mặt được Diệp Thiên Long ông để làm việc đấy?

Cho nên trước hết ông ta lại nghĩ tới ông cụ Diệp.

Chỉ là thái độ của ông cụ Diệp khiến ông ta vô cùng khó chịu.

“Nếu thật sự Tuyết Mai xảy ra chuyện gì rồi…”

Nói tới đây, ánh mắt của Diệp Thiên Long có hơi ngưng tụ lại, cả người trên dưới đều tản ra ý lạnh như băng hàn.

“Trung tướng Long, sao vậy?” Trọng Dương Bình vội vàng hỏi.

“Tình hình bên thành phố Hà Nội, tra nhanh cho tôi.”

“Tôi biết ông dùng cách nào, dù là ông tự mình đi qua cũng được.”

Diệp Thiên Long đè xuống tâm trạng trong lòng hờ hững mở miệng nói.

“Ừm, Cao Phong bên đó thế nào?” Trọng Dương Bình hỏi lại.

“Cậu ấy nói muốn vào Thủ Đô.”

“Ai dám ngăn cản, cậu ấy sẽ đều giết mà không chút do dự.”

Giọng Diệp Thiên Long nghe khiến người khác cảm giác rất sâu xa.

Tinh thần của Trọng Dương Bình chấn động lên, sau đó gật đầu nói: “Tôi biết rồi! Vậy thì đi làm thôi!”

Nói xong câu này, Trọng Dương Bình thẳng lưng xoay người, đi ra phía bên ngoài.

Mà trong lòng của Trọng Dương Bình lúc này sợ hết hồn hết vía.

Chắc Cao Phong thật sự bởi vì Kim Tuyết Mai xảy ra chuyện nên mới có thể nói ra lời giận dữ như vậy…

Hơn nữa thủ đoạn của Diệp Thiên Long…

Hậu quả kia…

Chắc chắn không có người nào dám tưởng tượng nổi.

Là một người có thể khiến thiên hạ rầm rộ!

“Đợi đã!”

Diệp Thiên Long hơi do dự hai giây sau đó lại đột ngột gọi Trọng Dương Bình lại.

“Trung tướng Long cần gì sao?” Trọng Dương Bình nghi ngờ quay đầu.

“Chuyện này, tôi cần suy nghĩ lại một chút…”

Diệp Thiên Long yên lặng mấy giây sau đó bước vào phòng.

Trọng Dương Bình ngây người mấy giây rồi cũng bước đi lên theo.

“Chuyện này, chúng ta đừng nhúng tay vào.”

Diệp Thiên Long đứng ở trong phòng một lúc sau đó liền đưa ra quyết định.

“Cái gì?” Trọng Dương Bình nghe vậy hơi sững sốt.

Diệp Thiên Long không tiếp tục trợ giúp Cao Phong sao?

“Trung tướng Long, Dương Bình không hiểu.” Trọng Dương Bình do dự mấy giây hỏi.

Diệp Thiên Long đốt một điếu thuốc cho mình sau đó hút một hơi, rồi mới chậm rãi mở miệng giải thích.

“Lần này, chúng ta không cần ra tay.”

“Bởi vì nếu tôi ra tay trợ giúp, coi như là cậu ấy đã thắng thì còn có thể làm được gì chứ?”