Rể Quý Rể Hiền

Chương 3065



Chương 3065

Lúc này, Cao Phong đã mất hết tất cả sự kiên nhẫn.

Nhớ đến việc nhà họ Diệp đã từng giúp đỡ, cho nên anh kìm nén sự cáu kỉnh trong lòng, nói nhiều lời hơn.

Nhưng nhà họ Diệp mê muội không tỉnh ngộ, vậy anh sẽ không giữ lại gì nữa.

Đã cho cơ hội rồi.

Nhưng nhà họ Diệp chẳng những không muốn, mà còn ném cơ hội này xuống đất tàn nhẫn chà đạp, cuối cùng lại nhổ lên hai bãi nước bọt.

Những gì nhà họ Diệp làm đã hoàn toàn chọc Cao Phong tức giận.

“Nhà họ Diệp, giao người!” Cao Phong nghiến răng nghiến lợi gào lên.

“Nhà họ Diệp, giao người!”

“Nhà họ Diệp, giao người!”

“Nhà họ Diệp, giao người!”

Trong phút chốc, hàng chục nghìn người sau lưng anh đồng loạt hò hét ầm lên.

Tiếng gào thét tập trung tại một chỗ, xông thẳng tới chân trời, đinh tai nhức óc như tiếng sấm.

“Nhà họ Diệp, giao người!!”

Cao Phong tiến lên một bước, lại hét lên một lần nữa.

“Loạch xoạch!”

Hơn chục nghìn người phía sau anh cũng tiến lên một bước theo sau, trong miệng cũng hô to tương tự như vậy.

“Nhà họ Diệp, giao người! Giao người! Giao người!”

Mỗi một lần họ hét lên, tất cả mọi người sẽ bước về phía trước một bước.

Tiếng gầm rú kia vang dội dồn dập kéo đến, sát khí kia đang ập tới, bất kể là ai cũng không thể giữ được bình tĩnh.

Lúc này, trong suốt cả quá trình Diệp Thiên Long đều giữ im lặng, giống như việc khán giả không liên quan gì đến mình.

Nhà họ Diệp đã bành trướng quá nhiều năm, lẽ ra nên sớm có người mỉa mai châm biếm rồi!

Diệp Thiên Long cần làm rất nhiều việc, cũng không dễ gì thay đổi.

Nên Cao Phong hoàn toàn không cần phải kiêng dè về bất cứ điều gì.

“Tôi hỏi lại một lần cuối cùng, nhà họ Diệp ông, giao người, hay là vẫn không giao?”

Sự tàn nhẫn trong lòng Cao Phong lại một lần nữa hoàn toàn bùng lên, tất cả tính kiên nhẫn của anh đều tan biến không thấy gì nữa.

“Cậu thật là can đảm!” Ông cụ Diệp nghiến răng nghiến lợi, tức giận mắng.

Nghe những lời nói ấy, Cao Phong nhàn nhạt gật đầu: “Được, rất được,cực kì được…”

“Vậy tôi sẽ cho ông xem rốt cuộc Cao Kình Thiên tôi to gan đến như thế nào…”

Vừa nói dứt lời, Cao Phong hơi dừng một chút, sau đó đột nhiên mở áo khoác ra, trừng tròn xoe hai mắt, chợt quát một tiếng: “Bây giờ, già trẻ lớn bé tất cả người nhà họ Diệp đều coi là một!”

“Bắt chước nhà họ Phạm, trước hết quỳ gối xuống, sau đó nói chuyện với Cao Phong tôi!”

Đã cho nhà họ Diệp mấy người cơ hội cũng không muốn, vậy thì đừng trách Cao Phong tôi độc đoán ngang tàn!

Một tiếng hô lên, tất cả mọi người đều kinh hãi.

Nhà họ Phạm quỳ, nhà họ Diệp cũng phải quỳ sao?

Cái này đâu chỉ là to gan?

Chuyện này quả thực ra là điên rồ!

Tất cả mọi người, bất kể là ông cụ Diệp hay Diệp Thiên Long, bất kể là ông cụ nhà họ Phạm hay những người ở thủ đô phía sau Cao Phong, đều đồng loạt trợn tròn hai mắt.

Phóng tầm mắt nhìn kinh thành này, cho dù là phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Việt Nam cũng không có ai dám nói ra những lời khiến cho nhà họ Diệp phải quỳ xuống.

Ngay cả nói sau lưng cũng không dám.

Vậy mà hôm nay, trước mặt mọi người nhà họ Diệp, Cao Phong đã khiến một đám người nhà họ Diệp phải quỳ xuống.

Đây tột cùng là điên rồ, anh đã kìm nén được cơn giận trong lòng rất lâu hay là muốn trút bỏ ra toàn bộ?

“Nhà họ Diệp của ông cũng thật là khinh người quá đáng, nhân lúc tôi không có ở đó lại bắt vợ của tôi đi, nước đã đến chân còn không coi ai ra gì, đúng là ếch ngồi đáy giếng.”

“Thật sự coi Cao Phong tôi là người dễ bắt nạt sao, bây giờ, quỳ xuống cho tôi! Quỳ xuống!”