Rể Quý Rể Hiền

Chương 3085



Chương 3085

Trong chiến trường, một tiếng gầm đột nhiên vang lên.

“Soạt!”

“Keng keng keng keng! Xoẹt!”

Những tia sáng lạnh lẽo liên tục lóe lên, lập tức làm chói mắt vô số người.

Ngay sau đó, bỗng thấy mấy chục người vốn dĩ đã quấn chặt lấy Cao Phong, nhưng lúc này lại tản ra về phía sau.

“Phụt!”

“Á!”

“Phụt phụt!”

“Rắc!”

Hét lên, tiếng lưỡi đao chém vào cơ thể, xen lẫn tiếng va chạm liên tục của lưỡi đao.

Âm thanh liên tục vang lên bất tận, không bị ngắt quãng.

Máu tươi không ngừng phun ra, nhuộm đỏ mặt đất.

Một cơn gió thổi qua, và mùi máu tanh nồng nặc tỏa ra xung quanh.

“Huỵch! Huỵch! Huỵch!”

Các vệ binh Nhà họ Diệp ở sát bên Cao Phong bị sức mạnh kinh người đánh lui.

Người bên trong xô vào người bên ngoài, lập tức mất thăng bằng, trực tiếp đánh ngã người phía sau.

“Phù! Phù! Phù!”

Có những tiếng thở hổn hển dữ dội khắp sân.

Sau khi nhìn thấy tình hình trên sân, mọi người hai bên lập tức run lên.

Lúc này, Cao Phong một tay cầm dao, thân thể không ngừng chấn động.

Có đến hàng chục người nằm trên mặt đất dưới chân anh.

Hơn một chục vệ binh tinh nhuệ của nhà họ Dệp đều kêu la thảm thiết.

Mà bộ dạng lúc này của Cao Phong lại càng khiếp người.

Áo gió màu đen vỡ nát vô số chỗ, áo trắng bên trong đã bị nhuộm đỏ biến thành áo đỏ.

Nhiều bộ phận trên cơ thể của anh bị hư hại, bị đao chém vào, thậm chí có nơi còn bị xẻ lộ ra máu thịt bầy nhầy bên trong.

Từ đầu đến chân Cao Phong toàn là máu.

Thanh đao thép cũng dính đầy máu, máu trên lòng bàn tay từ từ tuột khỏi cán dao, chảy qua lưỡi đao, từ mũi dao từ từ chảy ra.

Mặt anh cứng như dao, vô số máu túa ra.

Chỉ có đôi mắt sâu thẳm, sáng như sao vẫn tỏa ra những tia sáng!

Mặc dù cơ thể anh đã hơi yếu, nhưng sự rắn rỏi trong mắt anh vẫn không hề suy giảm.

“Anh ta, anh ta…”

“Á! Anh ta…anh ta là quỷ!”

“Trời ạ, cái này, còn là người sao?”

“Anh Phong…”

Mọi người đều bàng hoàng không thốt nên lời.

Thậm chí nhìn thấy trận chiến đẫm máu của Cao Phong lúc này, nhiều người không khỏi hồi hộp.

Anh không phải là một vị thần, mà là một người bình thường.

Nhiều nhất chỉ là tố chất cơ thể anh tốt hơn người khác một chút, từ nhỏ đã học không ít võ thuật Việt Nam.

Nhưng lúc này, anh giống như quỷ máu từ địa ngục, từng bước từng bước ra khỏi biển máu địa ngục.

Rốt cuộc là điều gì khiến anh gắng gượng mà tiến lên như vậy?

Đó là tình yêu trong trái tim anh!

Đó là người phụ nữ tên Kim Tuyết Mai!

Ngoài ra, trong lòng của Cao Phong, trong lòng tràn ngập sự không cam lòng với thế giới này.

Không muốn bị ức hiếp, không muốn bị người khác điều khiển, không muốn đánh mất tình yêu.

Anh không phải là anh hùng, anh chỉ hận sự bất công của thế giới.

Niềm tin của anh chính là thứ chống đỡ cho anh trong trận chiến!

Ba mươi vệ binh còn lại của nhà họ Diệp đều hơi cúi đầu, giữ khoảng cách với Cao Phong, nhìn anh với ánh mắt kinh hãi.