Rể Quý Rể Hiền

Chương 3139



Chương 3139

“Rầm rầm rầm!”

Một vạn hai ngàn chiến sĩ Phong Hạo lại không có một chút do dự.

Lời Cao Phong vừa nói ra, bọn họ cũng lập tức giơ vũ khí mạnh trong tay lên.

Chỉ một thoáng, không khí toàn hiện trường chợt căng thẳng, mọi người giương cung bạt kiếm, xơ xác tiêu điều.

“Cao Phong, để tôi!”

Diệp Thiên Long cũng không quay đầu lại, giơ cao bàn tay với Cao Phong.

Ông ta cũng không phải muốn cướp vị trí nổi bật của Cao Phong.

Mà là vào thời điểm này, nhất định không thể để Cao Phong ra tay.

Bằng không, hậu quả của việc này e là không ai có thể gánh vác nổi.

Dù sao Cao Phong cường thịnh trở lại, anh cũng không được phong hàm trong quân đội.

Có một số việc nếu thân phận của mình chưa đạt đến thì không thể tùy ý làm bậy.

Cao Phong liếc Diệp Thiên Long một cái, vẫn hơi xua tay. Các chiến sĩ Phong Hạo nhất loạt thu hồi họng súng.

“Huỵch huỵch!”

Diệp Thiên Long từng bước tiến lên phía trước, lộ ra khuôn mặt cương nghị không giận mà vẫn thấy uy nghiêm.

“Tôi mặc kệ các người là liên đội phiên hiệu nào.”

“Hiện tại Diệp Thiên Long tôi đứng ở đây, lấy thân phận của một quân lệnh ba sao này, lệnh cho các người buông vũ khí mạnh xuống.”

“Các người có thể chống cự nhưng các người phải nhớ rõ cho tôi, trong quân đội, mệnh lệnh là cao nhất!”

“Kháng lệnh chính là đồng nghĩa với mưu phản!”

“Kẻ nào mưu phản, giết! Phạm thượng làm loạn, giết!”

Lời vừa nói ra, khí thế tầng tầng bùng nổ, trong nháy mắt tựa như quét sạch tất cả.

Vừa dứt lời, Diệp Thiên Long đột nhiên lấy ra từ trong ngực một lệnh bài lớn hình vuông lấp lánh ánh vàng.

Ba ngôi sao vàng cực kỳ chói mắt, ở giữa lệnh bài có một chữ. Lệnh này giống như thánh chỉ vừa rơi xuống, ai ai cũng không dám khinh thường.

Quân lệnh ba sao, tựa như thánh chỉ.

Không thể dễ dàng lấy ra sử dụng. Mà một khi đã sử dụng, ai dám đánh giá thấp sức mạnh to lớn bao hàm bên trong đó?

Vạn chiến sĩ nhà họ Đặng nhìn thấy vậy, sắc mặt nhất loạt đều trắng bệnh, đứng như trời trồng.

Lời nói của Diệp Thiên Long, không có bất kì ai dám nghĩ đến chuyện hoài nghi.

Cho dù là một chữ, cũng không dám hoài nghi.

Ông ta chắc chắn có quyền được tiền trảm hậu tấu.

Quân lệnh ba sao vàng lấp lánh này đại diện cho quyền lực mà không một ai dám tưởng tượng ra.

Quân lệnh vừa hạ, một là trảm kẻ kháng chỉ kháng mệnh, hai là trảm kẻ ăn hối lộ trái pháp luật, ba là trảm kẻ thông đồng với địch mưu phản!

Không có một ai dám cả gan xem thường dù chỉ một chút.

Sắc mặt của tất cả chiến sĩ nhà họ Đặng đồng loạt trắng bệch, cúi đầu yên lặng.

“Đừng có nghe những lời gian dối mê hoặc người khác của ông ta!” Ông cụ họ Đặng tức đến xì khói.

Nhưng các chiến sĩ nhà họ Đặng vẫn không dám ngẩng đầu đối diện với Diệp Thiên Long dù chỉ vài giây.

Ông ta lấy thân phận là tướng quân ba sao. Thân phận này tôn quý đến mức nào cơ chứ?

Ông cụ họ Đặng dẫu sao cũng không phải người trong quân đội, ông ta không thể hiểu được quy củ trong đó được.

Quân lệnh màu vàng kia giống như ánh sáng sâu thẳm chói mắt, chiếu thẳng vào linh hồn của bọn họ.

“Mười giây đếm ngược, trong tay ai vẫn còn cầm súng…”

“Thì hôm nay tôi sẽ sử dụng quyền lực lớn trong tay này, tiền trảm hậu tấu!”

Ánh mắt Diệp Thiên Long lạnh lẽo quét một lượt, trong nháy mắt toàn hiện trường đều kinh sợ.

“Xoạch, xoạch!”

Rốt cuộc vạn chiến sĩ nhà họ Đặng cũng không chịu nổi áp lực khủng khiếp này, đồng loạt buông vũ khí mạnh trong tay xuống đất.

Đối mặt với tướng quân ba sao, những chiến sĩ này không còn lựa chọn nào khác ngoài cúi đầu phục tùng.