Rể Quý Rể Hiền

Chương 3158



Chương 3158

Bốn vị tướng và hai người có cùng cấp bậc với Trọng Dương Bình.

Hầu hết những người có mặt ở đây đều vô cùng bàng hoàng, sửng sốt.

Thậm chí ngay cả Diệp Thiên Long cũng hoàn toàn không thể hiểu nổi nhà họ Đặng có được thế lực khủng khiếp như vậy từ lúc nào.

“Tướng Long!”

“Tướng Long!”

Trong nháy mắt, sáu người đàn ông trung niên kia đều bước tới trước mặt Diệp Thiên Long, cung kính chào hỏi ông ta.

Diệp Thiên Long cũng bình tĩnh đáp lễ, nhíu chặt mày lại.

“Các vị đều đến vì nhà họ Đặng sao?” Diệp Thiên Long hỏi một cách thẳng thắn.

“Chuyện này…” Sáu người đàn ông trung niên kia đều hơi do dự.

Ánh mắt Diệp Thiên Long rất lạnh lùng, sắc mặt cũng vô cùng khó coi, sau đó ông ta nói: “Cấp bậc của các người đều không đủ, quay về đi.”

Vừa nói Diệp Thiên Long vừa chuẩn bị giơ tay lấy kim lệnh của mình.

“Tướng Long, đừng lấy kim lệnh ra nữa.”

“Sự tình không đơn giản như thế đâu.” Một người đàn ông trung niên thở dài nói.

“Lộp bộp.”

Trong lòng Diệp Thiên Long cuối cùng cũng nảy ra một dự cảm không lành.

Bây giờ e là không có ai dám nói đùa nữa.

“Vù vù vù!”

Đúng lúc này một tiếng xe khác vang lên từ đằng sau.

Diệp Thiên Long lập tức quay người nhìn về phía sau.

Ngay từ ánh mắt đầu tiên ông ta đã sửng sốt đến ngây người.

Ngay sau đó sắc mặt Diệp Thiên Long lập tức trắng bệch.

“Mau, mau!”

Diệp Thiên Long đột nhiên quay đầu lại nháy mắt với Trọng Dương Bình.

Trọng Dương Bình không hề do dự mà chạy thẳng về phía Cao Phong.

Lúc chạy đến trước mặt Cao Phong, ông ta không nói một lời đã kéo Cao Phong đi.

“Ông làm gì vậy?” Cao Phong nhíu mày.

“Cậu đừng nói gì nữa hết, đi trước đã.”

Cả người Trọng Dương Bình đều căng cứng, kéo thẳng Cao Phong trốn vào trong đám đông.

“Cao Phong, tôi biết cậu rất dũng cảm nhưng có những lúc sự tình chẳng có liên quan gì đến dũng cảm hết.”

“Cậu cứ đứng ở đây, không được di chuyển. Mọi chuyện thực sự đã rất khó giải quyết rồi, lúc không cho cậu nói thì cậu đừng nói gì hết.”

Tận đến khi hòa lẫn vào trong đám đông, Trọng Dương Bình mới thở phào nhẹ nhõm rồi vội vàng quay lại đứng bên cạnh Diệp Thiên Long.

Có thể vượt qua được cửa ải khó khăn này hay không còn phải tùy thuộc vào số mệnh.

“Cao Phong, có phải là thế lực của nhà họ Đặng tới rồi không?”

Kim Tuyết Mai đến bên cạnh Cao Phong, lau đi vết máu trên mặt anh.

“Không sao, không sao đâu, sẽ chẳng có chuyện gì hết.” Cao Phong cố ý tỏ ra thản nhiên, đỡ Kim Tuyết Mai đi sang một bên rồi ngồi xuống.

“Cậu Phong, đợi chút.”

Cao Kim Thành và những người khác lập tức cởi áo khoác của mình phủ lên tảng đá.

Kim Tuyết Mai cũng không từ chối, dưới sự dìu đỡ của Cao Phong, cô ngồi lên tảng đá nghỉ ngơi.

“Vù vù vù!”

Chiếc xe không ngừng tiến về phía trước, chẳng mấy chốc đã đến chỗ bọn họ rồi từ từ dừng lại.

Đây là loại xe đặc chủng cờ đỏ, toàn thân được sơn đen bóng, ngoài thân xe còn được phủ lớp chống đạn có độ bền cao.

Ngay cả kính cũng là kính chống đạn chế tạo đặc biệt, dù có là loại súng bắn tỉa lợi hại, sợ là cũng chẳng làm gì được chiếc xe này.

Logo xe màu đỏ, cờ trên mui xe trông giống như vây cá mập và trông rất bệ vệ, có khí thế.

Chiếc xe màu đen cờ đỏ trông giống như một con hổ đen, tạo cho người ta một loại cảm giác độc đoán và điềm tĩnh.