Rể Quý Rể Hiền

Chương 3201



Chương 3201

Bây giờ nhìn lại, quả nhiên là cử chỉ sáng suốt.

Nếu không phải có Cao Phong kẹp ở giữa, sợ rằng ngăn cách giữa ông ta và Kim Tuyết Mai vĩnh viễn không cách nào giải trừ được.

“Tuyết Mai, đều là thật đấy.  Ban đầu Trung tướng Long ở thủ đô, quả thật giúp anh không ít việc.”

“Bao gồm khu phố thương mại Kiện Thành, cũng là ông ấy ra sức dẹp nghị luận của mọi người để anh có thể thuận lợi nắm được.”

“Khi đó không nhìn nhận em, đó là vì bảo vệ em.”

Cao Phong chợt nhớ Diệp Thiên Long nhiều lần dặn dò mình nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất lấy lại Đà Nẵng.

Bây giờ nghĩ lại, nhất định là Diệp Thiên Long cảm thấy sức mạnh của mình quá mức yếu kém, không cách nào tạo thành ảnh hưởng được.

Dẫu sao thì ông ta cũng là người trong quân đội, rất nhiều chuyện phải dựa theo trình tự mà làm.

Hơn nữa bởi vì thân phận nhạy cảm, cho nên rất nhiều chuyện cũng không tiện đi làm.

Mà Cao Phong không giống, anh không có ràng buộc, tay nắm hai phần ba huyết mạch kinh tế của cả nước, đổi là bất cứ ai cũng không dám xem thường.

“Đúng vậy Tuyết Mai, cha làm những việc này, đương nhiên đều là vì con.”

“Dẫu sao, cha và Cao Phong cũng không thân không thích, tính ra cũng bởi vì có con ở giữa.”

Diệp Thiên Long đúng vào thời điểm thích hợp, tiếp một câu.

Kim Tuyết Mai chậm rãi buông xuống trái táo trong tay, trầm mặc mấy giây.

Mà Cao Phong, Diệp Thiên Long cùng với Trọng Dương Bình đều nhìn Kim Tuyết Mai, chờ đợi câu trả lời của cô.

Kim Tuyết Mai ước chừng trầm mặc gần nửa phút, mới chậm rãi ngẩng đầu lên, miệng giật giật nói: “Trước kia Cao Phong có nói với tôi, ở khu phố thương mại Kiện Thành, lúc đấu giá từng tiêu đến bốn mươi nghìn tỷ…”

Ba người Cao Phong nghe vậy, trong nháy mắt ngu người.

Vốn cho rằng Kim Tuyết Mai ra quyết định, làm sao bỗng nhiên lại nhắc đến chuyện này chứ?

“Đúng, là bốn mươi nghìn tỷ, sao thế?”

Diệp Thiên Long cùng Cao Phong, đều có chút không hiểu nhìn Kim Tuyết Mai.

Mà Trọng Dương Bình sửng sốt mấy giây, sau đó đưa tay chọt chọt Diệp Thiên Long, không ngừng nháy mắt với Diệp Thiên Long.

Nhưng Diệp Thiên Long lúc này lại là người trong cuộc mơ hồ, hoàn toàn không hiểu Trọng Dương Bình có ý gì.

“Sao thế Tuyết Mai?” Diệp Thiên Long sờ đầu mình hỏi.

“Bốn mươi nghìn tỷ, thật là quá nhiều…” Kim Tuyết Mai cũng không quay đầu lại, lầm bầm trong miệng.

Lần này, Diệp Thiên Long sửng sốt mấy giây, coi như hoàn toàn hiểu rõ ra.

“Bốp!”

Diệp Thiên Long vỗ tay một, sau đó nói: “Cha hiểu cha hiểu rồi, khoản tiền kia cha không động tới một xu, bây giờ còn đang để y nguyên đó.”

“Bây giờ, bây giờ cha sẽ sai người đưa tới, Dương Bình đi gọi điện thoại nhanh lên một chút, đưa tấm thẻ kia tới đây.”

“Ngoài ra, lấy ra một nửa tiền tiết kiệm của tôi, đưa chung đến đây.”

Diệp Thiên Long vừa nói, trong lòng vừa vô cùng đau đớn.

Đau lòng không phải tiếc của, mà là Kim Tuyết Mai, đúng là gả con gái như hắt nước đổ đi!

Cô còn chưa nhận Diệp Thiên Long mà đã bắt đầu đòi sống đòi chết bốn mươi nghìn tỷ vì Cao Phong, thật sự là khiến cho Diệp Thiên Long cực kỳ không biết làm sao.

Cao Phong cũng không ngờ Kim Tuyết Mai lại ưu tú như vậy, đây là muốn khoét trắng nhà họ Diệp chứ đùa!

Không thể không nói, rất ngầu!

Cao Phong tốn sức bao nhiêu, mới tụ tập toàn bộ nhân vật lớn Đà Nẵng vào chung một chỗ, còn diễn một vở kịch, cuối cùng mới gài được một trăm hai mươi nghìn tỷ.

Còn Kim Tuyết Mai, tùy tiện nói một câu đã trực tiếp bắt bọn Diệp Thiên Long đưa ra bốn mươi nghìn tỷ.

Là hơn một nửa tiền dành dụm của ông ta chứ đùa…

Nghĩ tới đây, Cao Phong hơi sửng sốt, một nửa…

“Trung tướng Long, tôi cảm thấy làm như vậy không thích hợp, khu phố thương mại Kiện Thành dù sao cũng nhà họ Diệp, nhân khẩu người nhà họ Diệp đông đảo, ông làm như vậy sợ là sẽ khiến cho bọn họ bất mãn.” Cao Phong ho khan một tiếng nói.