Rể Quý Rể Hiền

Chương 3213



Chương 3213

“Xin lỗi, cả đời này tôi ghét nhất bị người khác uy hiếp.”

Cao Phong rốt cuộc cũng mất đi tất cả kiên nhẫn, ánh mắt đảo qua, hừ lạnh một tiếng.

“Cao Phong, anh đừng để phải bước vào đường cùng.” Thanh niên áo đen cũng trong nháy mắt cau mày, một tiếng quát.

“Ha ha ha!”

Cao Phong hừ lạnh một tiếng, khoát tay nói: ” Nếu tôi không muốn đi, ngay cả ông Trần cũng không ép được tôi.”

“Các người, so với ông Trần còn mạnh hơn sao?”

“Bây giờ, bớt nói nhảm cho tôi nhờ, gọi điện thoại cho cấp trên các người, tự tôi thương lượng.”

Nói một tràng, nói vô cùng mạnh mẽ, làm thanh niên áo đen cau mày cỡ nửa phút.

Lần này giọng điệu cường thế bá đạo, nếu là từ miệng Diệp Thiên Long nói ra, phía trên kia có mười ngàn phương thức để chế tài Diệp Thiên Long.

Dẫu sao, Diệp Thiên Long là người ở bên trong hệ thống này, nếu là không tuân phục hệ thống, chắc chắn là phải bị chế tài tại chỗ.

Nhưng, Cao Phong không giống vậy.

Cao Phong vốn chính là một người hoàn toàn tự do, không chịu bất kỳ ràng buộc nào.

Cho dù anh cương quyết cự tuyệt, thì như thế nào?

Nếu là Diệp Thiên Long làm như vậy, dưới cơn nóng giận, phía trên có lẽ sẽ không ngại ngùng lột lon Diệp Thiên Long.

Nhưng Cao Phong thì không, phía trên còn có thể lột lon anh sao?

Cao Phong, bản thân cũng chưa có bất kỳ cấp bậc gì, lấy gì để uy hiếp?

“Tôi nói một lần cuối cùng, bây giờ gọi điện thoại cho cấp trên các người xin phép.”

“Sau đó, lại tới nói chuyện với tôi.”

Cao Phong đưa ngón trỏ phải ra, chỉ xuống mặt đất nói rất hùng hồn.

Thanh niên áo đen do dự mấy giây, cuối cùng xoay người đi ra xa xa, bắt đầu gọi điện thoại cho cấp trên báo cáo tình huống.

Cao Phong thu bàn tay về, chậm rãi chắp sau lưng, lẳng lặng chờ đợi.

Mà mấy tên thanh niên áo đen còn sót lại kia, ánh mắt bình tĩnh nhìn Cao Phong.

Bọn họ phải làm gì, đều quyết định bởi cấp trên.

Phía trên nếu muốn cưỡng chế thi hành, như vậy một giây kế tiếp bọn họ sẽ cầm ra vũ khí nóng.

Hai phút sau, tên thanh niên gọi điện thoại, bước trở về.

Cao Phong chắp hai tay sau lưng giữ yên lặng, cứ như vậy lẳng lặng nhìn thanh niên áo đen.

“Anh chắc chắn, làm xong chuyện liền theo chúng tôi một chuyến?” Thanh niên áo đen cau mày hỏi.

Cao Phong cười nhạt, trả lời: “Nếu tôi muốn chạy thì bất cứ lúc nào đều có thể chạy, đất nước này không ngăn được tôi.”

Thanh niên áo đen hừ lạnh một tiếng, nói: “Vậy anh có thể thử một chút.”

Cao Phong lười cùng hắn tranh cãi, hỏi: “Cấp trên nói thế nào?”

“Phía trên nể mặt Trung tướng Long, quyết định đồng ý thỉnh cầu của anh.”

“Nhưng, nhiều nhất chờ hôn lễ của anh xong, anh phải đi cùng chúng tôi một chuyến.”

“Cao Phong, tôi khuyên anh một câu, ngàn vạn lần đừng tự triệt đường sống của mình, phía trên cho anh cơ hội, anh nên biết quý trọng.”

Thanh niên áo đen nói xong lời này, liền không nhìn Cao Phong nữa, đưa mấy tên thanh niên sang chào hỏi Diệp Thiên Long, sau đó xoay người lên xe rời đi.

Mấy tên thanh niên áo đen, tới cũng nhanh đi cũng nhanh, rất nhanh liền đổi phương hướng, rời bệnh viện.

Thấy cảnh tượng này, đám người Diệp Thiên Long, đồng loạt thở dài một hơi.

Bất kể như thế nào, chuyện cuối cùng đã tạm thời giải quyết.

Ít nhất, cho Cao Phong một thời gian hồi sức.

Đưa mắt nhìn hai chiếc xe rời đi, Cao Phong sờ chóp mũi, xoay người đi tới chiếc xe.

“Cao Phong, cha không thể xé mặt chống lại họ.”

“Chỉ cần cha không tự cởi bộ quân phục này tra, là có thể nói chuyện với phía trên.”

Diệp Thiên Long rất sợ Cao Phong hiểu lầm, liền vội vàng tiến lên giải thích.

Lúc này trong lòng ông cũng có chút áy náy.