Rể Quý Rể Hiền

Chương 3236



Chương 3236

“Nếu cậu Phong cần Vũ Siêu giải đáp thắc mắc thì chắc chắn Vũ Siêu biết gì sẽ nói nấy, không chút giấu giếm.”

Vũ Siêu gật gật đầu sau đó nghiêm giọng trả lời.

Mọi người nói chuyện một lúc rồi mấy người Diệp Thiên Long rời khỏi sân sau của nhà họ Diệp.

Cao Phong đã hoàn toàn thắng cuộc trong cuộc gặp gỡ với ông cụ Diệp lần này.

Không chỉ đánh bại Vũ Siêu, lấy lại danh dự cho võ sĩ mà còn biết rất nhiều chuyện liên quan đến võ sĩ.

Hơn nữa, chuyện của Kim Tuyết Mai cũng được giải quyết.

Ông cụ Diệp không muốn thỏa hiệp nhưng cũng không thể không thỏa hiệp.

Quan trọng hơn hết, Diệp Thiên Long đã cá cược và trực tiếp dụ được ông cụ Diệp vào tròng.

Kim Tuyết Mai chắc chắn sẽ là chủ nhân tương lai của nhà họ Diệp.

Có thể trong vài ngày nữa, ông cụ Diệp sẽ tuyên bố Kim Tuyết Mai là người ứng cử chức trưởng gia tộc.

Tóm lại, mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt.

Bây giờ, vấn đề khó khăn duy nhất ở trước mắt chính là lời giải thích của Cao Phong với bên trên.

Nếu không có được lời giải thích thì kết quả đang chờ đợi Cao Phong chắc chắn sẽ không được tốt.

Nhưng lúc này đây, Cao Phong cũng không muốn lo lắng những chuyện đó.

Xe đến trước núi ắt có đường, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng.

Mọi chuyện đều có số mệnh của riêng nó.

Chuyện anh muốn làm bây giờ chính là cùng Kim Tuyết Mai tổ chức xong hôn lễ này.

Lấy danh phận là chủ của nhà họ Cao để cưới thiên kim tiểu thư của nhà họ Diệp ở Thủ Đô.

Chuyện này chính là chuyện quan trọng nhất.

Buổi trưa.

Nhà họ Diệp tổ chức một bữa tiệc.

Long Tuấn Hạo, Liễu Tông Trạch cùng với một số thành viên cốt cán bên cạnh Cao Phong.

Còn có những nhân vật lớn có máu mặt ở Thủ Đô đều không dám phủi đi lòng tốt của nhà họ Diệp.

Hơn nữa, chắc chắn là một vinh dự lớn khi được ăn một bữa với nhà họ Diệp tại thủ đô.

Hàng chục chiếc bàn được bày biện ngay ngắn ở bên trong dinh thự của nhà họ Diệp.

Mọi người ngồi vào chỗ, không khí vô cùng náo nhiệt.

Từ tối qua, đám người làm của nhà họ Diệp đã bắt đầu bận rộn làm thức ăn, lần lượt đem lên bàn.

Thức ăn đều là sơn hào hải vị, món ngon quý hiếm.

Rượu là rượu ủ lâu năm, hương vị tinh khiết.

Thuốc lá thuộc hệ thống cung cấp vật phẩm đặc biệt, thông thường rất hiếm thấy.

“Nói thế nào thì người ba vợ này của anh Phong thật sự rộng rãi, chân thành và hào phóng hơn cả anh Phong!”

Long Tuấn Hạo vừa đưa tay ra cầm lấy một bao thuốc lá đặc biệt, lặng lẽ nhét vào trong túi vừa lộ vẻ xúc động.

“Đúng, tôi phải khen câu nói xấu anh Phong này.” Liễu Tông Trạch cũng không ngừng gật đầu.

Nhớ lại rượu Ông Đường ở ngân hàng Xây Dựng Việt Nam của thành phố Đà nẵng lần trước, đám người Liễu Tông Trạch đều dở khóc dở cười.

Chuyện như vậy cũng chỉ có Cao Phong mới làm được.

Đồ ngon rượu ngon cũng nhanh chóng được bày biện hết mười mấy cái bàn.

Các ông lớn ở thủ đô chẳng ai dám động đũa trước, họ giống như đang đợi điều gì đó.

Bởi vì, bây giờ những bàn ở phía trước mặt vẫn chưa có ai ngồi.

“Lẽ nào tướng Long và cậu Phong cũng muốn ăn cùng chúng ta”

“Ê! Đây chắc chắn là một vinh dự cực kỳ lớn!”

“Thành thật mà nói, cậu Phong và tướng Long đều là người có địa vị rất cao. Bình thường có thể gặp được một lần đã rất hiếm có.”

“Hôm nay không những được gặp một lần còn có thể cùng ngồi ăn chung. Tôi có thể đi chém gió chuyện này suốt ba năm luôn đấy.”

Một nhóm người thì thào bàn luận còn một nhóm người thì lẳng lặng chờ đợi.

Chẳng mấy chốc, mọi người trong nhà họ Diệp cũng đã bước đến.

Điều đáng ngạc nhiên đó là ông cụ Diệp lại đi đầu đoàn người còn nhóm người nhà họ Cao thì lại theo sau.

Mặc dù thành thật mà nói thì bây giờ địa vị của Cao Phong còn cao hơn cả ông cụ Diệp.