Rể Quý Rể Hiền

Chương 3284



Chương 3284

“Anh Phong, ngày đó những lời anh nói với tôi, rốt cuộc là có ý gì?”

“Đêm qua tôi suy nghĩ cả đêm, cũng không có suy nghĩ ra.”

“Tôi luôn cảm thấy, anh nhất định có chuyện gì gạt tôi.”

Liễu Tông Trạch lúc này rõ ràng uống có chút nhiều, ngay cả lúc nói chuyện cũng bị ngọng.

Nhưng đầu của anh ta lại rất thanh tỉnh, lại vẫn nhớ kỹ những lời ngày đó Cao Phong nói.

Lúc này anh ta cứ như vậy nhìn thẳng Cao Phong, dường như cũng đang đợi Cao Phong cho anh ta một câu trả lời hài lòng.

“Tôi, quả thật có chuyện muốn nói với anh, nhưng không phải bây giờ.”

Cao Phong dừng một chút, nhìn Liễu Tông Trạch nói.

“Chuyện gì? Rốt cuộc là chuyện gì? Anh Phong anh nói cho tôi biết được không?”

“Anh chỉ cần nói cho tôi biết, trong lòng tôi ít nhiều sẽ dễ chịu một ít.”

Liễu Tông Trạch vội vã cầm bình rượu lên, rót một chén đầy cho Cao Phong, rượu đã tràn ra mặt bàn, anh ta vẫn không có ý định dừng lại.

Cao Phong khẽ nhíu mày. Đưa tay cầm lấy chai rượu trong tay Liễu Tông Trạch.

“Tôi đã nói rồi, còn chưa phải lúc.”

“Chờ quay về thành phố Hà Nội, tôi nhất định sẽ đưa cho anh một đáp án hài lòng.”

Cao Phong nhìn điện thoại di động một chút, còn vỗ vỗ vai Liễu Tông Trạch nói.

“Nói thế có thật không? Cho tôi một đáp án hài lòng?”

Tròng mắt Liễu Tông Trạch đỏ oạch, bình tĩnh nhìn Cao Phong.

“Yên tâm đi, khẳng định khiến anh hài lòng.”

Cao Phong nhẹ nhàng cười, sau đó vỗ vỗ vai Liễu Tông Trạch, đứng dậy rời đi.

“Được! Tôi hài lòng! Nhất định khiến tôi hài lòng!”

“Tôi chỉ biết, anh Phong chưa từng làm tôi thất vọng.”

Liễu Tông Trạch lẩm bẩm những lời này, trong nháy mắt hơi rượu dâng trào, cũng không khống chế được nữa, lúc này ngã xuống trên bàn nôn ra.

Trong đầu, lại càng thêm quyết định.

Cao Phong cầm trong tay bình rượu, trực tiếp đi đến phòng yến tiệc trên đài cao.

“Mọi người, tôi nói hai câu.”

Cao Phong nâng lên microphone, hướng phía dưới nói.

Mọi người đều nghiêng đầu, nhìn về phía Cao Phong.

Ngay cả người uống say mèm, nghe được giọng nói Cao Phong, cũng là cố chống đỡ có thể, mắt có chút mờ nhìn về phía trên đài.

“Ngày hôm nay, Tuyết Mai có thai, cho nên không thể tự mình xuống kính rượu mọi người.”

“Chiêu đãi ở đâu không chu toàn, lễ nghi ở đâu không đủ, xin mọi người thứ lỗi.”

Cao Phong vừa nói, một bên cầm bình rượu Ngũ tương trên tay, từ từ mở ra.

“Anh Phong anh nói như vậy lại khách khí rồi, chúng tôi cũng không phải người ngoài.”

“Đúng đúng đúng, chúng tôi biết chị Mai mang thai, không thể để chị ấy quá mệt nhọc.”

“Sau này chúng ta gặp nhau còn nhiều, chờ con của anh Phong sinh ra, chúng tôi còn muốn một trận nữa, ha ha!”

Mọi người ai cũng không có toan tính, đều là xua tay cười to.

“Tôi biết, cũng cảm ơn các vị tha thứ.”

“Thế nhưng, quy củ nên có, thì không thể bỏ.”

“Tôi đây một bình, kính toàn bộ mọi người, sau khi uống xong, xuống phía dưới, chúng ta uống nữa.”

Cao Phong tiếng nói rơi xuống, trực tiếp mở bình rượu Ngũ tương, ngửa cô bắt đầu uống rượu.

Ừng ực! Ừng ực!

Thấy hầu kết Cao Phong không ngừng chuyển động, Cao Phong cầm chai rượu trắng nồng độ cao, hai ba ngụm đã uống sạch, giống như là nước lã.

“Trời ạ! Anh Phong đây là đang uống nước hả?”

“Tửu lượng anh Phong, tôi phục!”

“Một bình rượu trắng đấy, cứ như vậy nháy mắt hết!”

“Tôi uống nước cũng không nhanh như vậy!”

“Anh Phong, cảm nhận được tâm ý của anh, mau xuống đây đi.”

Mọi người vừa nói, vừa khuyên Cao Phong.