Rể Quý Rể Hiền

Chương 3354



Chương 3354

“Anh càng lừa em thì em lại càng suy nghĩ bậy bạ, càng lo sợ.”

Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng rung cánh tay Cao Phong, giọng vô cùng đáng thương.

“Không, anh không lừa em đâu.”

“Chuyện mà ông Trần bảo anh làm đúng là cũng có nguy hiểm.”

“Hơn nữa, còn phải xa cách em thêm một khoảng thời gian nữa.”

Cao Phong vừa vuốt ve mái tóc của Kim Tuyết Mai, vừa nói đúng sự thật với cô.

“Hả?” Kim Tuyết Mai nghe thấy vậy hơi sững sờ, mở to hai mắt nhìn về phía Cao Phong.

Cao Phong đối mặt với Kim Tuyết Mai trong mấy giây, trong lòng lại là vô cùng rối rắm.

Dã tâm của em không lớn, vì anh là tình nguyện buông bỏ toàn bộ thiên hạ.

Vô vàn lời tỏ tình cũng không bằng được ở bên cạnh anh.

Nhưng thiên hạ hưng vong, trách nhiệm đặt lên vai người đàn ông, thân là người con của Việt Nam…

Có một số việc không thể thoái thác.

Quan trọng là bây giờ, Cao Phong không còn đường lui. Nếu như anh không đi thì nhất định sẽ phải chịu xử lý của chế tài.

Không chỉ một mình anh bị xét xử mà ngay cả những người đã từng giúp đỡ anh đi được đến bây giờ cũng phải bị xét xử theo.

Đối với một người trọng tình trọng nghĩa như Cao Phong mà nói, anh tuyệt đối không cho phép mình làm như vậy.

Tuyệt đối không cho phép bởi vì nguyên nhân của mình mà liên lụy đến nhiều người như vậy.

“Nếu như nguy hiểm, chúng ta có thể không đi được không?”

Tay Kim Tuyết Mai nắm chặt lấy tay Cao Phong, trong mắt tràn đầy vẻ lo âu.

Cao Phong lại quay đầu lại, đối mặt với Kim Tuyết Mai mấy giây.

Anh muốn nói đúng sự thật rằng, mình không còn sự lựa chọn nào khác.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt khiến người khác phải đau lòng của Kim Tuyết Mai, anh không nhẫn tâm nói thẳng ra.

“Anh sẽ suy nghĩ kỹ càng, sau đó thương lượng lại với ông Trần.”

“Đến lúc đó mới quyết định tiếp.”

Cao Phong yên lặng mất mấy giây rồi uyển chuyển nói một câu như vậy.

“Vâng…”

Kim Tuyết Mai gật đầu một cái, không hỏi quá nhiều nữa.

Khóe miệng Cao Phong giật giật nhưng vẫn suy nghĩ nên nói thêm gì.

Anh không muốn để cho tâm trạng của Kim Tuyết Mai trở nên xấu đi.

“Tuyết Mai, thật ra thì chuyện này, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt. Em nghe anh phân tích cho em hiểu nhé.”

Cao Phong nghiêm túc nhìn về phía Kim Tuyết Mai, giọng nói cũng là vô cùng nghiêm túc.

“Vâng, anh nói cho e nghe đi.” Kim Tuyết Mai gật đầu.

“Ông Trần đã nói với anh, chỉ cần anh hoàn thành được chuyện kia thì có thể lấy công chuộc tội. Tất cả mọi chuyện trước đó đều không tính toán nữa.”

“Nói cách khác, bây giờ trên người có có tội nhưng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ông Trần giao cho thì anh có thể rửa sạch tội day, không cần bị xử phạt nữa.”

“Không chỉ như vậy, ông Trần còn cam kết, sẽ phong cấp hàm quân đội cho anh nữa.”

“Nếu như đến lúc đó, anh thật sự là người của quân đội, đứng sau lưng anh sẽ là cả Việt Nam.”

“Cho dù có thế lực nào muốn đối phó với chúng ta thì bọn chúng cũng sẽ phải e dè thân phận của anh. Như vậy cũng có thể bảo vệ mọi người tốt hơn.”

Giọng nói của Cao Phong rất chân thành, phân tích rất toàn diện.

Không đợi Kim Tuyết Mai mở miệng, Cao Phong đã tiếp tục nói: “Hơn nữa anh cảm thấy, sau này khi con của chúng ta lớn lên, nó sẽ nói với người khác bố của nó là người trong quân đội so với việc nói bố nó là một tội phạm thì cái nào sẽ làm nó tự hào hơn?”

Lúc nói tới đây, trong mắt Cao Phong tràn đầy ước mơ, còn vô cùng chờ đợi.

Tinh thần của Kim Tuyết Mai cũng bị chấn động mạng, Cao Phong vẫn luôn như vậy.

Bất kể là làm chuyện gì, anh cũng sẽ cân nhắc đến đến Kim Tuyết Mai và con của bọn họ.

Nhưng mà Cao Phong nói cũng rất có lý.

Cho dù bên trên không xử anh tử hình thì cũng giam anh một thời gian.